Đọc truyện Xuyên Nhanh Nữ Phụ Có Một Đời Hối Tiếc

Chương 16: 16: Chap 16 Nắng Mai Mang Em Đi 4





Mộc Trà không có ý tứ trả lời tin nhắn, chậm rãi tắt nguồn điện thoại.
Muốn lão nương nâng đỡ nữ chính? Được, lão nương nâng ngươi xuống dưới đáy biển luôn!
Hệ thống: ??? Nâng xuống đáy biển? Ký chủ có vấn đề về thần kinh sao?
Mộc Trà: ...!Ta rất bình thường!
Xe lăn bánh đến nơi Casting, bên ngoài đã có không ít người, có xe đến một vài người tò mò quay đầu lại nhìn, thoáng một cái liền nhận ra người đến là ai, loại xe chuyên dụng cao cấp như vậy cũng chỉ có thể là ảnh hậu hoặc ảnh đế.
Lười nhác bước xuống, Mộc Trà xách theo một ly trà đào mới, uống một ngụm lớn, lúc sau mới nhìn đến đám người đang tò mò bên kia, khẽ đưa tay vẫy chào một cái, cô chậm rãi bước vào.
Buổi sáng tiết trời có chút mát mẻ, uống thêm một ngụm trà đào thực đã như ở trên trời!
Đạo diễn cùng những người có chuyên môn đang ở bên trong bàn bạc, quản lí Dương sau khi đưa Mộc Trà đến liền rời đi, dẫu sao dưới tay quản lí Dương cũng có không ít nghệ sĩ, công việc nhiều cũng phải!
Đạo diễn thấy người liền chào một tiếng: " Cửu ảnh hậu "
Mộc Trà gật đầu chào lại, trực tiếp đi đến ghế giám khảo kéo ghế ngồi xuống, đặt ly trà đào lên bàn, lại lôi tưc túi xách ra một bịch kẹo đào nhai nhai.
Thời gian thử vai còn hơn 15 phút nữa mới bắt đầu, bên ngoài Ngu Diêu Diêu đã sớm xoắ xuýt đến tận tóc, đọc đi đọc lại kịch bản cô ta vẫn chưa thể tìm thấy được cảm hứng diễn từ vai nữ phụ số ba này, nữ phụ số ba tuy nói là nhất đẳng nha hoàn nhưng thực chất lại là võ tướng đi theo bảo vệ công chúa Bắc Thần, điều này đồng nghĩa với việc đòi hỏi kỹ năng võ thuật cùng thần thái phải thực cương nghị, đối với một bạch liên hoa vô cùng yếu đuối như Ngu Diêu Diêu mà nói thì vai diễn này lại là một chuyện lớn.

Mộc Trà ngồi bên trong khẽ liếc kịch bản nhân vật nữ phụ số ba của phim, nói chung tuy là nữ phụ nhưng muốn có được vai diễn này kỹ năng diễn cũng không thể ở hạng xoàng được.
Từ đầu buổi thử vai tới giờ đã có không ít người vào nhưng bên đạo diễn vẫn lắc đầu ngán ngẩm, Mộc Trà uống một ngụm trà đào lớn, ngón tay khẽ gõ trên mặt bàn, híp mắt nhìn người trước mặt
Cuối cùng cũng nhìn thấu nữ chính đại nhân rồi nha!
Ngu Diêu Diêu bước vào, trên người mặc một bộ đồ thoải mái, giày thể thao đeo ở chân, tóc đuôi ngựa được cột cao ra phía sau để lộ gương mặt xinh xắn tươi tắn lại có phần năng động.
Mộc Trà híp mắt nhìn, trong đầu chỉ có một chữ: XẤU!
Nhan sắc tầm thường, vóc dáng tầm thường, giá trị con người tầm thường, so ra cũng chỉ có một nét giống ở gương mặt so với nguyên chủ là dưới mắt trái có một nốt ruồi lệ, ngoài ra một tẹo cũng chẳng giống!
" Xin chào đạo diễn, chào Cửu lão sư, chào các lão sư, tôi tên Ngu Diêu Diêu, hôm nay đến thử vai nữ phụ số ba, mong được mọi người giúp đỡ! "
Ngu Diêu Diêu vừa vào đã lễ phép chào hỏi, ánh mắt đạo diễn thăm dò nhìn đến người trước mặt, ngoại hình bình thường, nhưng người của cấp trên nhét vào không biết có là một bình hoa di động nữa hay không?
Bất quá bình hoa này giá trị cũng quá tầm thường đi?
Ánh mắt có chút khinh bi của đạo diễn rất nhanh loé lên cũng rất nhanh bị thu lại, nhưng một chút thay đổi này đã bị Mộc Trà nhìn ra.
Người trong giới đều biết đạo diễn nổi tiếng Lương Danh vô cùng ghét bỏ những diễn viên đi cửa sau, có kỹ năng diễn tốt thì không sao nhưng kỹ năng diễn không tốt bị đưa vào tay Lương Danh đều bị ông ta dìm tới độ thảm đến không thể thảm hơn.
" Bắt đầu phần diễn thử, diễn lại cảnh nữ phụ số ba Diệp Tiểu Tố chết trên sa trường vì bảo vệ chủ tử của mình đi " Đạo diễn nhàn nhạt nói.
Ngu Diêu Diêu đăm chiêu nhìn đạo diễn trước mặt, ánh mặt xoẹt qua tia căm phẫn, nghe những người đã vào thử vai nói lại chỉ diễn những phân cảnh đầu của vai Diệp Tiểu Tố, như thế nào lại bắt cô ta diễn cảnh khó nhất trong phim?
Kéo lên nụ cười tươi tắn, Mộc Trà nhìn Ngu Diêu Diêu đang đăm chiêu bên trên, khẽ mở lời: " Ngu tiểu thư nếu cần diễn viên phụ diễn có thể nói "
Đạo diễn nhìn Mộc Trà đang nhàn nhã ăn kẹo dẻo, lại nhìn đến Ngu Diêu Diêu ở bên trên, ông ta híp mắt nguy hiểm nhìn đến.
Để xem lần này tiểu minh tình tuyến 18 này có bao nhiêu giá trị!
Ngu Diêu Diêu làm sao không nhận ra loại ánh mắt khinh bỉ mà Lương Danh dành cho mình, cô ta hít sâu một hơi, mỉm cười nói: " Cảm ơn Cửu lão sư, em có thể tự diễn một mình được! "
Trong đầu đạo diễn Lương hiện tại chỉ còn hai chữ "Ngông cuồng" đang xoay mòng mòng, ông ta mỏi mắt chờ mong!
Mộc Trà chỉ nhàn nhạt cười như không để ý đến việc ý tốt của mình đã bị người ta gạt sạch sẽ, ăn một miếng đào tươi, nhìn đến bên đạo diễn, cô híp mắt cười: " Bắt đầu được rồi "
Ngu Diêu Diêu lấy tinh thần bắt đầu nhập vào vai diễn của mình, sắc mặt đạo diễn ngày một khó coi, ông ta chau mày hô: " Được rồi, diễn đến đây là đủ, Ngu tiểu thư trở về chờ thông báo của chúng tôi đi.
"
Ngu Diêu Diêu còn đang cố gắng hoà nhập vào nhân vật liền bị đạo diễn Lương cắt ngang, cô ta cúi người, ủy khuất nói: " Cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian "
Mộc Trà nheo mắt nhìn Ngu Diêu Diêu ủy khuất rời đi, không rõ ý tứ nói: " Đạo diễn Lương thấy sao? "
" Ngông cuồng, tự đại, vô pháp vô thiên " Lương Danh vô cùng khó chịu trả lời, tâm trạng của ông ta vốn đã không tốt từ sáng đến giờ, hiện còn bị một cái bình hoa di động đến chọc, tâm tình lại càng không vui vẻ.
" Chỉ là kỹ năng này không tốt thôi.
" Mộc Trà chậm rãi đứng lên, cầm theo ly trà đào, nói: " Tôi đi trước, đạo diễn Lương cùng mọi người cứ từ từ "
Đạo diễn Lương khẽ gật đầu, tiếp tục gọi người tiếp theo vào, sau lại phát hiện câu nói có chút khó hiểu nha?
Chỉ là kỹ năng này không tốt thôi? Vậy ý cô là kỹ năng nào tốt? Kỹ năng giường chiếu chăng?
Ngu Diêu Diêu còn chưa rời đi, cô ta vẫn còn có chút băn khoăn không biết bản thân thể hiện chỗ nào không tốt, còn đang khó chịu trong người, đi qua đi lại vài vòng liền nhìn thấy Mộc Trà đi ra.
" Cửu lão sư " Ngu Diêu Diêu gọi một tiếng.
Mộc Trà tiện đi qua thùng rác, vứt ly trà đào vào thùng rác, sau mới nhàn nhạt mỉm cười, Ngu Diêu Diêu tiến lại, cúi người chào một tiếng, lễ phép nói: " Cửu lão sư, em là fan hâm mộ của chị, chị có thể ký cho em không ạ? "
Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, nói: " Chị không mang theo bút "
" A, em có, em có " Ngu Diêu Diêu nhanh nhẹn lôi từ balo ra một quyển tập và một cái bút máy nhỏ.
Mộc Trà nhận lấy, dựa theo trí nhớ mô phỏng ra chữ ký của Cửu Quân Dao.
Ngu Diêu Diêu nhìn một loạt động tác nước chảy mây trôi, khẽ cảm thán trong lòng, hào quang trong giới giải trí sáng chói như Cửu Quân Dao là ước mơ cả đời của cô ta, cho rằng chỉ cần cố gắng hết sức nhất định sẽ đạt được!

" A, em cảm ơn chị! " Ngu Diêu Diêu nhận lấy, lễ phép cảm ơn, sau đó ấp úng nói: " Cửu ...!Cửu lão sư...!liệu em có cơ hội được diễn chung với chị không? "
Mộc Trà cười cười, nhàn nhạt để vào tay Ngu Diêu Diêu một gói kẹo đào, nói: " Cố gắng một chút nhất định có thể rồi! " Nhưng trẫm chắc chắn không cho ngươi cơ hội đâu nha!
Ngu Diêu Diêu giống như thực vui mừng, nói: " Cảm ơn Cửu lão sư, em nhất định cố gắng! "
Mộc Trà nhàn nhạt tạm biệt rồi rời đi, đến bên ngoài không biết quản lí Dương đã để xe ở chỗ nào, cô còn đang đi tìm xe của mình thì một chiếc xe BWM dừng lại bên cạnh, cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, giọng nam trầm thấp vang lên: " Vào trong "
Mộc Trà nghi hoặc nhìn vào bên trong, mất một lát mới nhận ra người, chậm rãi mở cửa xe bước vào, nhẹ giọng: " Đình tổng "
\_\_\_\_\_\_\_\_
Lựa chọn vi diện tiếp theo:
Cổ đại: Thiên trường địa cửu \(SE\)
Hiện đại X Tổng tài: Hôm nay chúng ta li hôn \( HE \)
Học đường X Tổng tài: Nam chính trong tiểu thuyết Mary Sue \(HE, đam trá hình \- xuyên vào nam phụ \)
Học đường X Hắc đạo: Xin chào lão đại! \( Cái kết là bí mật! \)
Hiện đại: Nhắm mắt thấy bình minh \(SE\).



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn