Đọc truyện Thập Niên 70: Sống Lại Làm Nữ Nông Dân

Chương 25: Chú Ba 1





Tiếng nói vang dội phá vỡ đêm khuya yên tĩnh, vốn dĩ căn nhà tối thui, rất nhanh đèn dầu đã được thắp sáng.Tả Thanh và Tả Hoan cũng bị dọa sợ, từ trên giường bò dậy."Ăn trộm ở đâu?" Tả Đại Thành và Tả Hồng Quân cũng cầm đòn gánh từ trong nhà vọt ra."Mẹ ta ơi——" Người trong viện tựa hồ không nghĩ tới đột nhiên làm ra động tĩnh lớn như vậy, sợ hãi hô to một tiếng."Anh, đừng đánh đừng đánh, là em."Thấy đòn gánh trong tay Tả Đại Thành và Tả Hồng Quân, người nọ che đầu trốn ở góc tường.Nghe được thanh âm, Tả Đại Thành và Tả Hồng Quân khí thế hung hăng lập tức ngây ngẩn, cầm đòn gánh nhìn người ở góc tường, "Thằng ba?"Người ở góc tường bỏ hai tay xuống, lộ ra gương mặt bẩn thỉu của mình, " Anh, là em."Tả Đan Đan nhìn một màn này cũng trợn to hai mắt.Người nửa đêm trèo rào này lại là con thứ ba của bà cụ, chú ba của cô Tả Thành Tài!Nhà lão Tả hơn nửa đêm gây náo loạn, hàng xóm cách vách nghe thanh âm cũng chạy tới giúp đỡ, sau khi Tả Đại Thành cùng Tả Hồng Quân liên tục nói không có chuyện gì, lúc này mới trấn an người ta rời đi.Bà cụ Tả ngồi ở trong gian nhà chính, nhìn đứa con thứ ba của mình, giận đến mức dùng sức vỗ bàn.Đứa con thứ ba của bà từ nhỏ đã không ngoan ngoãn, lớn lên thì càng không xong, suốt ngày không ra dodoofng làm việc, ba ngày hết hai ngày chạy đâu không thấy bóng dáng.Lần này vừa đi ra ngoài đã mấy ngày, lúc trở lại biến mình thành một thằng ăn mày.
Còn hơn nửa đêm trèo vào tường nhà mình, việc này cũng quá mất mặt."Thằng súc sinh, mày muốn chọc giận mẹ chết mới hả lòng hả dạ hả." Bà cụ Tả bực bội ôm ngực.Trong lòng Tả Thành Tài mới run lên một cái, "Mẹ, con đây cũng là vì để cho nhà mình có được cuộc sống tốt.""Vậy mày làm gì hơn nửa đêm trèo tường?"Mặt Tả Thành Tài lộ vẻ lúng túng, nhìn bọn tiểu bối trong nhà.
Trong miệng ấp úng không muốn nói chuyện.Bà cụ Tả cố ý không để cho anh ta tốt hơn, cả giận, "Sao, mày dám làm, còn sợ mất mặt?"Tả Thành Tài vội vàng lắc đầu, "Mẹ, con cũng không có cách nào.

.
."Thì ra trước đó Tả Thành Tài đi ra ngoài là vì trong lúc vô tình nghe được người khác nói, đi theo người ta chạy xe là có thể kiếm tiền.
Vì vậy anh ta liền nghĩ đủ mọi cách để có được liên lạc của một tài xế chạy xe hàng, đi theo người ta.
Thật ra thì cũng coi là bảo vệ người ta.Thời đại này mặc dù trị an tốt nhưng bởi vì cuộc sống của mọi người rất kém nên luôn có một số người trốn trong rừng núi mà liều mạng, chuyện này khó lòng phòng bị, tài xế chạy xe hàng cũng thích tìm một người trẻ tuổi cường tráng như Tả Thành Tài đi theo.Bắt đầu còn rất tốt, chạy theo hai ngày, kiếm được một khoản nhỏ.Tả Thành Tài còn định làm tiếp, kiếm một khoản ngon lành, kết quả nửa đường đúng là gặp bọn cướp.
Vất vả lắm mới giữ được cái mạng nhưng tiền thì không.Không chỉ như vậy, tài xế xe hàng người ta cảm thấy Tả Thành Tài làm bảo vệ không tốt, phải chịu trách nhiệm, không cho đi.
Tả Thành Tài nhìn thân thể cường tráng thật ra thì không biết làm gì cả, sức lực còn không bằng người lái xe, không còn cách nào, chỉ có thể đổi tất cả đồ trên người ra tiền đền cho người ta.
Thiếu chút nữa là ở truồng chạy về.Trên đường không có tiền, chỉ có thể một đường xin cơm trở lại nên mới trở nên hết sức chật vật.

Anh ta lo lắng bị người chê cười, vì vậy không thể làm gì khác hơn là nhân lúc trời tối mới trở lại, ai biết bị cháu gái trong nhà phát hiện.
Còn ầm ĩ một trận như thế.Nghe Tả Thành Tài nói những gì đã trải qua, Tả Đan Đan cảm thấy hào hứng.
Nhìn chú ba từ trên trời rơi xuống này, hai mắt cũng sáng lên.Cách làm này của Tả Thành Tài, vào thời đại này, là phản bội lại những gì kinh sách dạy, không có công việc chính đáng.
Nhưng dưới cái nhìn của Tả Đan Đan, đây quả thực là ánh mắt vượt mức quy định, vừa dũng cảm vừa gan dạ.Nếu không phải xui xẻo đụng phải bọn cướp thì không chừng người ta còn có thể kiếm được một khoản tiền trở về."Chú ba, làm sao chú lại nghĩ ra cách kiếm tiền này?" Tả Đan Đan đối với ánh mắt vượt qua người thông minh ở thời đại này, cảm thấy rất tò mò.Nhìn vẻ bội phục trong mắt cháu gái, Tả Thành Tài nhất thời phấn khởi nói, "Quan hệ của chú ba cháu nhiều lắm, ngay cả trong huyện cũng có người quen.

Cháu không biết chứ những tài xế lái xe hàng kia kiếm tiền nhiều lắm, trừ cầm tiền lương, bình thường còn có thể mang đồ giùm người ta, trong tay cũng kiếm thêm được một khoản tiền.
.
.".



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn