Đọc truyện Sau Khi Kết Hôn Chóng Vánh Cùng Ảnh Đế

Chương 20: 20:



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Ngày giao thừa, thời tiết Tống Thành hiếm khi được trong như vậy.

Tiêu Lạc cố ý dậy thật sớm, sau đó lắp giá máy quay phim, rồi ngồi xổm trong bếp nhà mình làm món ăn giao thừa tôm hoa khai phú quý.

Sau khi làm xong cho đồ ăn vào trong bình giữ nhiệt, rồi lại ngồi trước máy tính bận rộn ba bốn tiếng chỉnh sửa video, coi như là phát phúc lợi cho fan nhân dịp năm mới.

Khác với những video trước chỉ lộ tay, ở cuối video này mới thấy Tiêu Lạc hiếm khi mà nói một câu chúc tết, thật ra cũng chỉ là một câu đơn giản chúc toàn gia năm mới hạnh phúc.

Nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên Tiêu Lạc để lộ giọng nói thật của mình ở trong video, cho nên video vừa được đăng lên, trong nháy mắt các fan liền bùng nổ.
Hơn nữa sự chú ý toàn bộ nhất trí đặt ở giọng nói của Tiêu Lạc chứ không hề màng đến món tôm hoa khai phú quý mà cô đã cực cực khổ khổ chế biến kia.

Fans: Vờ lờ, mọi người nhìn xem tui nghe được cái gì kìa? Tôi thế mà lại nghe được giọng nói của chủ blog nhé, thật dịu dàng nhẹ nhàng quá đi!! Cầu nói nhiều lên hai câu mà, chị nói gì cũng được hết á.
Muốn điên cuồng gọi điện thoại cho chủ blog quá!
Fans: Má ơi, giọng nói của Lạc Lạc thật là hay quá đi! Nghe thật là trong, hơn nữa trong giọng nói còn mang theo chút lười biếng, lại thêm chút khàn khàn, hơn nữa còn nói tiếng phổ thông rất tốt, má ơi, rốt cuộc là tôi đang follow tiên nữ nào thế này! Đã nấu ăn ngon, tay đẹp thì thôi, đến giọng nói cũng hay như vậy nữa, rốt cục là có muốn chừa lại đường sống cho những cô gái bình thường như chúng ta hay không chứ?
Fans: Giọng nói này là bị thiên sứ hôn qua mẹ nó rồi, cảm giác giọng nói của Lạc Lạc nhà ta thật là ôn nhu thật sủng nịnh quá đi à! Nghe nói có tiểu tiên nữ đang giáng trần, thời điểm hạ phàm thường chạm đất trước đó [đầu chó]
Fans: Đầu tiên là tay, hiện tại là giọng nói, có thể trong tương lai sẽ trực tiếp lộ mặt luôn hay không? Wow, chỉ nghĩ thôi cũng thấy thật mong chờ nha!
- -
Trên mạng hỗn loạn sôi nổi Tiêu Lạc cũng không chú ý tới, bởi vì sau khi đăng video lên, cô liền xách bình giữ nhiệt đựng tôm hoa khai phú quý đi tới đường Hoa Hòa.

Đường Hoa Hòa nằm ở phía tây Tống Thành, là khu đắt đỏ nhất Tống Thành.
Cha dượng Tiêu Lạc Lâm Minh là người Tống Thành, năm ngoái do chuyển công tác nên cả nhà đã chuyển từ thủ đô về đây, hiện tại đang ở tiểu khu Tùng Viên nằm trên đường Hoa Hòa.
Tiêu Lạc bình thường rất ít khi tới nơi này, nhưng bắt đầu từ năm ngoái, cứ vào ngày giao thừa cô sẽ làm một ít đồ ăn mang tới làm cho hai người vui vẻ.

Tiêu Lạc đỗ xe trong tiểu khu xong, thuận tiện tìm một tiệm bán trái cây nhập khẩu, mới đi lên lầu gõ cửa.

Mở cửa chính là cha dượng của Tiêu Lạc Lâm Minh.

Vừa thấy Tiêu Lạc đến, Lâm Minh liền nở nụ cười từ ái, nói: "Tới rồi à? Mẹ con cứ nhắc con suốt cả buổi, vừa mới yên tĩnh một chút, lại đang bận rộn chăm sóc hoa cỏ bảo bối của bà ấy ở ban công kìa.

Tiêu Lạc đưa giỏ trái cây mới mua ở tiệm dưới lầu cùng với bình giữ nhiệt cho Lâm Minh, mỉm cười đáp: "Chúc chú năm mới vui vẻ ạ."
"Năm mới vui vẻ năm mới vui vẻ, tại sao lại mua nhiều trái cây vậy? Con đó, trong nhà cái gì cũng có rồi, lần sau tới người không là được rồi." Lâm Minh vừa oán trách nói lời khách sáo, vừa nhận đồ rồi đặt sang một bên, sau đó cúi xuống lấy đôi dép cho Tiêu Lạc.

Tiêu Lạc vừa mới thay dép lê đi vào phòng khách, em gái sáu tuổi Đậu Đậu đã nhào tới ôm lấy chân cô, sau đó ngửa đầu rưng rưng: "Chị ơi, lâu như vậy mà chị không tới thăm Đậu Đậu, có phải chị đang bận rộn yêu đương hay không?"
Tiêu Lạc dở khóc dở cười chọc chọc cái mũi nhỏ của Đậu Đậu: "Nhỏ mà lanh, em có biết yêu đương là gì không hả?"
Đậu Đậu vẻ mặt "Em đương nhiên là biết nhá em không có bị ngốc đâu" nói: "Chính là kẹo của em chia cho chị một nửa, kẹo của chị cũng chia cho em một nửa nha!"
Em trai học tiểu học đứng một bên đối với câu trả lời này thì khịt mũi coi thường: "Còn kẹo chia cho em một nửa, em cho là mỗi thế thôi à? Yêu đương khổ lắm, không chỉ có phải để dành tiền tiêu vặt mua hoa cho bạn gái, lại còn phải làm bài tập giúp bạn gái nữa đấy."
Tiêu Lạc: "...." Sao cứ cảm thấy em trai ở trong trường đã trải qua chuyện gì khủng khiếp lắm thế nhỉ.

- --------
Tiêu lạc ồn ào với em trai em gái một hồi lâu, mới nhấc chân đi tới ban công.
Mẹ của cô Sở Thiếu Liên đang đùa nghịch với một chậu hoa lan, nhìn thấy Tiêu Lạc bước vào, lập tức hứng thú bừng bừng mà kéo Tiêu Lạc vào kể cho cô chậu hoa lan này quý giá cỡ nào, chăm sóc tốn bao nhiêu công sức.

Tiêu Lạc đối với hoa cỏ hiểu biết không nhiều, miễn cưỡng nhẫn nại nghe xong một hồi, liền lấy cớ đi giúp Lâm Minh chuẩn bị cơm trưa rồi trốn vào phòng bếp.

Lâm Minh đang ở phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu làm cơm tất niên, thấy Tiêu lạc đi vào lập tức hiểu rõ nở nụ cười: "Có phải là lại bị mẹ con lôi kéo nói về mấy chậu cây bảo bối của bà ấy không? Mẹ con cứ như vậy đó, bắt được ai liền nói cả buổi sáng, cũng không quản người khác có ý muốn nghe không nữa."
Tiêu Lạc vẻ mặt bất đắc dĩ mà cười, sau đó hít hít cái mũi nhỏ hỏi Lâm Minh: "Trong nồi hấp cái gì mà thơm quá vậy ạ?"
"Đậu đũa nhồi thịt."

Tiêu Lạc nhớ lại món đậu nhồi thịt mình đã ăn trước đây: "Có phải là đem đậu đũa đã chần qua cuộn thành hình tròn, sau đó cho thịt nấm vào, rồi hấp cách thủy đúng không ạ?"
Lâm Minh gật đầu tỏ ý khen ngợi Tiêu lạc, sau đó cười nói: "Tay nghề của chú không bằng con, đợi lát nữa chín con nếm thử qua một chút xem có gì cần nêm nếm lại không."
Tiêu Lạc thật sự ở lại nếm thử một cái, sau khi ăn xong còn ngọt ngào khéo léo khen ngon, dỗ Lâm Minh cười đến vui vẻ, nói nhất định phải cho cô một bao lì xì thật lớn.

Cứ chậm trễ như vậy, tới khi cô đến được biệt thự của Lương Diễm thì đã muộn hơn nửa tiếng so với thường ngày.

Lương Diễm đang ngồi trước cửa sổ sát đất trong phòng khách lướt di động vừa ngóng chờ Tiêu Lạc đến, vừa thấy xe của Tiêu Lạc xuất hiện trong sân biệt thự, ngay lập tức nhanh chóng đẩy xe lăn trở lại cạnh ghế sô pha trong phòng khách, sau đó không để ý đến mèo nhỏ từ thân thể tới linh hồn đang lộ ra kháng cự mạnh mẽ kéo ôm vào trong lòng, giả bộ như cái người vừa rồi trông mong Tiêu Lạc lên núi đó là ai ta đâu có biết.

Nếu trên đầu mèo nhỏ có một cái khung chat, thì giờ phút này cái khung chat đó nhất định là: MDZZ!*
* Đây là hình minh họa nè:


- --
Thói quen đón năm mới của người dân Tống Thành là buổi trưa tùy tiện ăn một chút gì đó, sau đó buổi chiều từ hơn 4 giờ đến 5 giờ kém sẽ ăn một bữa cơm tất niên vô cùng thịnh soạn, sau khi xem xong Gala hội xuân, cả nhà cùng nhau quây quần náo nhiệt ăn một chút đồ ăn khuya, như vậy giao thừa mới được xem như là trọn vẹn.

Cả Tiêu Lạc và Lương Diễm đều không phải là người Tống Thành, nhưng hai người cũng vẫn làm theo phong tục địa phương.

Đối với bữa trưa, Tiêu Lạc chỉ đơn giản là nấu xôi thập cẩm và hấp một con cá Vũ Xương, buổi tối thì làm gà quay hạt dẻ mà cô đã hứa với Lương Diễm trước đó, tôm om dầu và thịt lợn muối rau cải, ngoài hai món đó ra còn có vài đĩa salad cùng đồ ăn chay, cả một bàn thịnh soạn.

Trong lúc Tiêu Lạc vào bếp lấy bát đũa, Lương Diễm đã chụp ảnh bữa tối giao thừa của Tiêu Lạc đăng lên Weibo, sau đó thành công được một nhóm người biết nội tình trêu chọc:

Hoa tỷ: Tôi chỉ biết là trên bàn cơm nhà cậu tối nay khẳng định sẽ có một con gà nhỏ, quả nhiên...

Đỗ Vũ: Tay nghề này.....
Lương ca rất có lộc ăn đó
Túc Tiểu Mễ: Tiểu đầu bếp chân dài eo thon x Ông chủ lạnh lùng cấm dục đẹp trai hơn người...
Để biết tình hình cụ thể và thông tin chi tiết, vui lòng truy cập Weibo của tui.

Lương mẹ: Thấy con phía nam ngồi máy lạnh cơm no rượu say, mẹ ở phương bắc ngồi máy sưởi rốt cục rơi nước mắt an tâm.

...........

Khóe miệng Lương Diễm giật giật, bỏ qua những người không đáng tin cậy này tiếp tục lướt xuống đến khi thấy được một đám fans khóc nói muốn ăn, mới có chút cảm giác tự hào rồi tắt Weibo.

Đợi đến khi Tiêu Lạc quay lại ngồi xuống, Lương Diễm đột nhiên đề nghị: "Có muốn uống chút rượu hay không?"
Tiêu Lẫm do dự, vừa định nói "Tôi có thể uống cùng anh một chút", liền nghe thấy Lương Diễm nói: "Quên đi, vẫn là đừng nên uống."
Tuy rằng uống chút rượu trong tất niên có thể điều tiết bầu không khí một chút, nhưng hiện tại bản thân anh vẫn phải ngồi xe lăn, nếu như Tiêu Lạc không cẩn thận mà say rượu, anh còn phải dùng xe lăn đưa người ta về giường nữa....
Hình ảnh đó mới chỉ nghĩ thôi đã thấy thật sự quá đẹp, cho nên Lương Diễm cảm thấy nhưng chuyện như là uống rượu đó, vẫn là chờ chân anh khỏi hẳn rồi hãy nói sau!
Vì vậy hai người thực sự không đụng tới rượu, chỉ là yên lặng ngồi cùng nhau ăn một bữa cơm tất niên.

Trong khoảng thời gian này hai người đã rất quen với việc cùng nhau ăn cơm, vậy nên cho dù không khí trên bàn ăn có yên lặng cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ.
Sau khi ăn xong, Tiêu Lạc đem thức ăn còn thừa nên đổ thì đổ đi, thức ăn nên cất thì bỏ vào tủ lạnh, sau đó rửa sạch bát đĩa bẩn mới tháo găng tay ra rửa tay rồi ngồi trên sô pha trong phòng khách nhìn Lương Diễm gọt hoa quả.

Trên ti vi chiếu Gala đêm xuân, hai người câu được câu không xem qua một ít, khi gặp người mà Lương Diễm quen biết, anh còn nói cho Tiêu Lạc một ít chuyện bên trong.
Lương Diễm nói chuyện tương đối độc miệng, hơn nữa còn tàn nhẫn, ngay cả loại người xưa nay chưa từng chú ý tới tin tức giải trí cũng nghe được mùi ngon, vì thế càng không nhịn được mà cảm khái, nếu người ham thích tin tức giải trí như Túc Tiểu Mễ nghe được mấy cái này thì không biết là sẽ kích động thành bộ dáng gì nữa.

Vừa nghĩ đến Túc Tiểu Mễ, điện thoại di động của Tiêu Lạc đột nhiên vang lên.
Cầm lên vừa thấy là cuộc gọi đến của Túc Tiểu Mễ, Tiêu Lạc nắm di động do dự một chút, đang chuẩn bị quay về khách phòng nghe, chợt nghe thấy Lương Diễm nói: "Ai vậy? Cứ nghe điện thoại ngay tại đây đi!"
Là ngày tết nên Tiêu Lạc nghĩ Túc Tiểu Mễ gọi video tới chắc chắn chỉ là đơn giản chúc tết vài câu, hơn nữa nói chuyện với Túc Tiểu Mễ cũng không có gì đặc biệt cần kiêng dè Lương Diễm, vì thế Tiêu Lạc thật sự nhấn nghe điện thoại trước mặt Lương Diễm.


Kết quả vừa kết nối đã nghe thấy Túc Tiểu Mễ ở đầu điện thoại bên kia hét lên: "Tiểu Tiêu Lạc, Cậu đã đọc bộ H văn tớ gửi cho cậu kia chưa? Nội dung có phải là đặc biệt kích thích hay không? Tớ nói với cậu...."
Tiêu Lạc làm sao dám cho cô ấy tiếp tục nói tiếp, không chút do dự liền lập tức ngắt điện thoại.
Tắt xong còn có chút chột dạ lắp bắp nhìn Lương Diễm: "Cái đó...Cậu ấy hay nói giỡn....
Anh cũng biết là cậu ấy trước nay không đáng tin cậy...."
Ánh mắt Lương Diễm nhìn Tiêu Lạc tỏ vẻ trước kia thật sự là tôi đã đánh giá thấp em rồi, nói: "Bộ H văn? Nội dung đặc biệt kích thích sao?"
Tiêu Lạc: "....." Thần linh ơi, sao người không lấy sét đánh chết con đi!!
Tiêu Lạc đã xấu hổ tới mức hận không thể trực tiếp ngất luôn đi cho xong, Lương Diễm thế nhưng còn không tính toán buông tha cô: "Dù sao tôi cũng nhàn rỗi, hay là chia sẻ tài nguyên một chút đi? Nói thật, tôi lớn đến bây giờ còn chưa có xem qua H văn đâu, nhất là cái loại nội dung đặc biệt kích thích này nữa đó."
Tiêu Lạc: "......"

花开富贵虾 - Tôm hoa khai phú quý

豆角酿肉- Đậu đũa nhồi thịt

油焖大虾 - Tôm om dầu
- --------------------
Editor có lời muốn nói: Đây là truyện đầu tiên mình tập tành edit nên còn nhiều sai sót, hi vọng mọi người giúp đỡ chỉ ra lỗi sai để mình sửa nhaa.

Truyện không có lịch đăng cố định, nhưng minh sẽ cố gắng hoàn thành sớm nhất có thể.

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc truyện.

Have a nice day!! ????

.



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn