Đọc truyện Pháp Y Trạch Đông Bạch

Chương 4-7: Trở lại quê nhà (Nạn nhân là người quen của Đại Nhân)



Tới trưa tôi tới huyện đường ở đó xin gặp vị Ngộ tác, lính canh sau khi nghe tôi là Ngộ tác ở ở thành Xuân Lạc liền chạy vào báo tin. Chẵn mấy chốc vị ngộ tác trẻ đó ra chào, cậu ta tự giới thiệu: - " Xin chào Ngài, tôi là Châu Minh hiện là Ngộ tác ở huyện này, chẵn hay huynh danh xưng là gì?".
- " Tôi là Thành Lạc, Ngộ tác ở Xuân Lạc thành chúng tôi vì có việc nên tiện đường qua đây, tối qua tôi cũng đã chứng kiến cách huynh khám nghiệm thi thể phỏng đoán huynh cũng nắm được phần nào vụ án này rồi, cho tôi tài mọn xin giúp huynh thêm để mong giúp sớm ngày phá án". Tôi không chần chừ mà trực tiếp giới thiệu bản thân lẫn ngỏ ý muốn góp sức.
Châu Ngộ tác vui mừng đáp lại: " Được vậy thì tốt quá, vừa hay tôi đang khám nghiệm, huynh vào với tôi Thành Ngộ tác".
Ở thể giới này kiểu nhà xác đa phần có cấu trúc giống nhau, không khác gì một cái nhà tăng lễ nhỏ, chứa quan tài, chính giữa nhà sẽ thờ Địa tạng Vương. Bước vào nhà xác vẫn một mùi dược liệu ướp xác nồng nặc, khói từ bát hương trước những quan tài lan tỏa cả phòng. Bên trái là bàn phẫu thi, tử thi đêm qua đã được Châu Minh mổ nửa chừng, mùi thối rửa từ trong tạng đã bốc lên nồng nặc, nếu không nhờ mùi của dược liệu ướp xác hay khói hương ở đây lấn át ước chừng bản thân tôi cũng chịu không nổi.
Châu Minh tiến lại gần thi thể dùng dao xẻ tiếp bên trong dạ dày và phổi. Cậu ta vừa xẻ vừa nói:
- " Ngộ tác Thành lúc nãy tôi đã kiểm tra bên ngoài tử thi này, căng bản người này có vài vết bầm ở bả vai, vùng xương sườn, lưng và cẳng chân phải đã bị ai đó dùng lực đạp gẫy phía sau dẫn đến xương mác bên trong gãy. Tôi đã mổ chi dưới kiểm tra và để xác nhận lại. Ngộ tác Thành, tối qua huynh cũng xơ lược nhìn thấy hiện trường vụ án, huynh nghĩ sao?".
- " Cậu là người khá nhạy lại có sự tự tin cao, chắc tối qua cậu cũng chỉ nắm phần nhỏ khả năng điều tra nhưng lại dám xin huyện lệnh. Nói thật tối qua tôi cũng như cậu, ước lượng vụ này khó nhằn do thi thể bị ngâm trong nước khá lâu, chưa tính bị sinh vật trong nước hủy hoại phần lớn các mạnh mối quan trọng trên người tử thi. Lúc đó tôi cũng chỉ có biện pháp mổ thi để khám nghiệm kiểm tra bên trong phổi và dạ dày nạn nhân hi vọng sẽ tìm được gì đó. Nhưng sau đêm qua tôi lại nghĩ phần cổ bị cắt đứt và bị phá hủy bởi sinh vật trong nước căn bản ta sẽ không xác định được hung khí, đồng thời cổ bị hở nước tràn vào phổi, dạ dày theo đường khí quản - thực quản cũng sẽ làm rối các manh mối bên trong, chỉ khi ta men theo thượng lưu đồng nước đi ngược về hướng tử thi trôi dạt mong có thể tìm được đầu thì sẽ dễ hơn trong vụ này".
Châu Minh hớn hở, cười to đáp lại: " Quả không hổ danh là vị Ngộ Tác ở một thành lớn như vậy, kinh nghiệm tra án của huynh đây Châu Minh tôi xin cúi đầu học theo rồi. Đúng vậy, nãy giờ tôi cắt dạ dày và phổi nạn nhân bên trong chủ yếu là nước sông ít bùn đất. Tôi đang nghĩ không biết làm sao thù quan sai vào báo có huynh xin gặp. Huynh đúng là cứu tinh của tôi, đi thôi chúng ta cùng đi ngược dòng chảy để tra manh mối, tôi sẽ gọi thêm hai binh lính nữa đi cùng".
Cả buổi chiều bốn người chúng tôi ngược hướng dòng chảy của sông lên thượng lưu, càng lên lòng sông càng thu lại chẵn mấy chốc chỉ như một con suối chảy từ núi xuống, xung quanh toàn cây cối um tùm, tới đây tôi dặn mọi người chú ý kỹ hơn vì có khả năng đây mới là hiện trường của vụ án. Chúng tôi chia ra kiểm tra từng ngốc ngách, cho đến đoạn chảy gần gốc cây to nằm trên dốc, Châu Minh la lên vì đã tìm được đầu nạn nhân:
- " Tôi tìm thấy rồi, đầu thi thể nằm mắc kẹt tròn hốc rễ cây".
Cậu ta mang găng vải cầm lên thì nét mặt cậu ta đổi sắc, hai lính canh đi theo cũng đồng loạt biến sắc bọn họ đồng thanh cất tiếng:
- " Đây không phải em trai huyện lệnh sao?, Sao lại ra nông nỗi này?".
- Tôi lặp lại câu hỏi: " Em trai huyện lệnh?".
- Châu Minh đáp nhanh lại: " Phải, ông ta là Hứa Minh Trung em trai huyện lệnh Hứa Minh Thành, cách đây không lâu ông ta từ Tây Vực về lại đây thăm anh trai và ở lại đây sinh sống lập nghiệp. Chuyện sẽ bình an cho đến lễ hội Nguyên Tiêu, ông ta với huyện lệnh bỗng tranh cãi do bất đồng trong việc thừa hưởng tài sản của lão già lúc qua đời để lại. Sau chuyện đó mọi người không còn thấy ông ta nữa, nên cứ nghĩ vì tức giận huyện lệnh nên ông ta quay lại Tây Vực. Không ai ngờ ông ấy lại ra nông nỗi này".
- " Nếu đã vậy thì vụ án này cậu dễ hơn trong việc điều tra rồi. Tôi chỉ giúp cậu tới đây thôi, mai tôi phải lên đường rồi, hi vọng với sự nhạy bén và sự tự tin của tuổi trẻ cậu sẽ phá vụ này nhanh chóng. Chào mọi người!". Nói rồi tôi đưa tay chào rồi lại men theo con sông đi về quán trọ.
Chiều hoàng hôn bên dòng sông yên ắng, mặt trời nhẹ thả mình xuống dòng nước khiến màu nước sống chuyển màu cam sáng rực nơi chân trời, xung quanh cổ cây chuyển động theo gió nghe xào xạc yên tĩnh, bầu không khí trong lành đậm mùi đặc trưng của nước sông thanh khiết pha lẫn mùi hương cỏ cây ven bờ đã lâu lắm rồi tôi mới tảng bộ để tận hưởng khoảng giây yên bình này, nói đúng hơn từ ngày rơi vào thế giới này lòng tôi dần sống chậm lại.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn