Đọc truyện Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch Chuyển

Chương 19: 19: Trở Lại Sơn Mạch Yên Vạn




Vào sáng sớm hôm sau, Đông Phương Thiên Nguyệt để lại một lá thư, sau liền lặng lẽ rời đi Đông Phương Gia.
Đông Phương Thiên Nguyệt để lại Tiểu Hoả và Nhục Cầu ở nàng phòng, cũng là không có mang chúng theo, đơn độc mà đi.
Nàng vì kí khế ước với Tiểu Hoả mà thăng liền hai cấp, trong cơ thể có chút không thoải mái dâng lên cổ cảm giác, có chút mong lung, Đông Phương Thiên Nguyệt biết, đó là bởi vì căn cơ nàng có chút bắt đầu hơi lung lay.
Vì thế, nàng liền quay lại Yến Vạn sơn mạch, tìm ma thú chiến đấu để căn cơ có thể củng cố lại.
Sơn mạch Yến Vạn vốn đại đa số ma thú cấp thấp là, thông thường thì chỉ gặp các linh thú nhất giai, lâu lâu cố thể sẽ là linh thú nhị giai gặp tới.
Đông Phương Thiên Nguyệt trực tiếp xông thẳng vào hang ổ một đám Thiết Kiến Phi Hành.

Kiến Sắt Bay là một trong những loài có tập tính sống theo bầy, lực phòng họ là ở bình thường mức độ, bất quá lực công kích của nó lại mạnh, tốc độ đối với Đông Phương Thiên Nguyệt mà nói, là tương đối nhanh.
Cả một đám Phi Hành Thiết Kiến vừa phát hiện ra có người xâm nhập, ngây lập tức liền lao đến bao vây.
Thiết kiến Phi Hành này, lực công kích chủ yếu nằm trên mủi kim ở đuôi, công kích mang theo khí tức kim hệ, trong đó mơ hồ còn pha lẫn lôi điện, nếu bị chúng tấn công trúng, có khả năng sẽ là bị tê liệt trong chốc lát.
Xung quanh cơ thể Đông Phương Thiên Nguyệt vận hành một tầng thiên lực, bao vây cả tứ chi bách hài, tạo thành một tầng lá chắn trong suốt.
Mới ban đầu mọi thứ rất bình thường, khó khăn cũng là không có gì, nhưng, qua được một lúc, thiên lực bắt đầu cạn.
Cảm nhận rõ ràng cơ thể mình dần như khô hạn, thiên lực tuôn ra ngoài cũng là giảm đi không ít, cũng bắt đầu có một ít Phi Hành Thiết Kiến tấn công đến da thịt nàng, cảm nhận rõ ràng sự tê dại dòng điện mang đến.
Đông Phương Thiên Nguyệt cắn chặt răng, ánh mắt toàn là kiên định, chiến ý sâu bên trong con ngươi lam sắc chứa đựng nồng đậm.
Nhìn đàn Kiến Sắt Bay từ trong hang động vẫn còn ào ạt bay ra, tựa vô tận không điểm dừng, nàng lấy ra một lọ tăng khí đan, trực tiếp đổ vào khoang miệng.
Đan dược khôi phục thiên lực có rất nhiều loại, khả năng cũng là khác nhau, đương nhiên, phẩm cấp quy định không ít, tăng khí đan là đan dược được cải biến từ phục linh đan, phẩm cấp cao hơn phục linh đan một bậc, hiểu quả cũng hơn một phần.

Cảm giác thiên lực khôi phục lại không ít, Đông Phương Thiên Nguyệt trong mắt chiến ý lại tăng, thiên lực trên tay lại ngưng thành một thanh kiếm, tiếp tục chiến.
Trên mặt đất đã phủ thành một lớp dày thi thể Phi Hành Thiết Kiến, trên y phục nàng cũng xuất hiện không ít những vệt màu đen, chính là máu của Kiến Sắt Bay.
Đối chiến hơn hai canh giờ, Đông Phương Thiên Nguyệt không nhớ mình đã nuốt bao nhiêu viên tăng khí đan nữa rồi, nhìn đàn Kiến Bay rốt cuộc đã không còn bay ra nữa, nói đúng hơn không còn con nào để bay ra nữa là, nàng một thân chật vật quỳ một chân xuống đất, cố gắng điều tức lại.
Đông Phương Thiên Nguyệt chậm rãi cảm nhận, sức chứa của đan điền dường như lớn hơn một phần, cảm giác cơ thể cũng đã không còn mông lung không thoải mái, cũng là căng cơ đã củng cố không ít một cổ xúc cảm.
Bất quá, tay chân lại là một đợt rã rời cảm giác, các cơ trên cơ thể dường như hoạt động quá độ mà căng ra hết cỡ, đầy mỏi mệt!
Trên người Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là có không ít vết thương, nhưng chỉ là ngoài da nhỏ vết thương, chỉ cần thoa dược vài thiên là có thể khỏi.
Tiếp theo, Đông Phương Thiên Nguyệt sau khoảng một khắc, cơ thể cũng đã khôi phục non nữa cảm giác mệt mỏi kia.
Nàng cũng là nhanh chóng rời khỏi hang ổ Thiết Kiến Phi Hành, sau đó liền theo trí nhớ trở về hang đồng trước đây nàng tu luyện.

Hang động đấy cách vị trí này không xa, đi chưa đầy một khắc đã đến, giờ thì là đến đây nghỉ một đêm, sáng mai lại tiếp tục tìm ma thú chiến đấu.
Sâu bên trong hang có một ôn tuyền, trước Đông Phương Thiên Nguyệt cũng thường là tắm ở đấy.
Trên tay ngưng tụ thiên lực một đoàn, bạch sắc quang mang từ thiên lực toả ra, thắp sáng con đường tối tăm trong hang động.
Lúc đến cạnh ôn tuyền, Đông Phương Thiên Nguyệt thả vào trong nước một ít linh thảo nàng thu thập trên đường, rất tốt cho việc khôi phục vết thương.
Cuới cùng là thoát y và hoà mình vào làn nước ấm áp........



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn