Đọc truyện Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 34



Chương 34:

 

Bị Lê Hương nhìn như vậy, cô giúp việc không hiểu có chút chột dạ, cô luôn cảm thấy đôi mắt của cô Lê Hương này quá sạch sẽ, đen trắng rõ ràng, không dính một hạt bụi nào, như thể cô đã nhìn thấu cái gì đó.

 

Nữ giúp việc cười mỉa: “Tôi không có, tôi chỉ muốn cô Lê Hương diện xinh đẹp đi tham gia parfty, để mọi người đều khen cô.”

 

Lê Hương gật đầu: “Ờ, nếu đã nói như vậy rồi, tôi sao có thể phụ tắm lòng của cô chứ, mặc chiếc váy này đi, tôi đi thay đồ, cô ở bên ngoài đợi tôi.”

 

Trong party sinh nhật, hôm nay Lê Chắn Quốc thực ra bỏ ra rất nhiều tiền để mời các thiên kim, công tử còn có những vị phu nhân giàu có của Hải Thành đến dự, khách mời cười tít mắt, liên tục hoan hô.

 

Công chúa nhỏ Lê Điệp hôm nay được các thiên kim vây quanh. Nhìn thấy Lý Ngọc Lan tới, Lê Điệp nhanh chóng chạy tới, nắm lấy cánh tay của Lý Ngọc Lan, nhỏ giọng nói: “Sao vậy mẹ, Lê Hương mặc chiếc váy công chúa kia chưa?”

 

Lý Ngọc Lan mỉm cười gật đầu: “Mặc rồi.”

 

“Tốt quá rồi, vì Lê Hương mà chúng ta đã chịu rất nhiều thiệt thòi, hôm nay nhất định sẽ chỉnh cô ta đến chết, chỉ đáng tiếc chiếc váy công chúa của MOO, con vẫn chưa được mặc chiếc váy của MOO nữa.”

 

Lý Ngọc Lan gật đầu với Lê Điệp: “Muốn bắt sói thì đừng tiếc trẻ nhỏ*, đợi danh tiếng của Lê Hương trở nên thối nát rồi, mẹ sẽ tìm cách mua cho con một chiếc váy MOO.”

 

bả) muốn đạt được mục đích nào đó thì phải chịu một cái giá tương ứng Lê Điệp vui vẻ, bám lấy Lý Ngọc Lan làm nũng: “Mẹ, mẹ đổi xử với con thật tốt.”

 

“Được rồi, chuẩn bị một chút, đợi một lát Lê Hương xuống, kịch hay bắt đầu rồi!”

 

Lê Điệp trở lại chỗ bạn bè, lúc này có một cô bạn hỏi: “Tiểu Điệp, nghe nói cậu mua chiếc váy công chúa của MOO, đợi đến sinh nhật thì mặc nó, sao cậu không đi thay đi, để cho bọn tớ ngắm và hâm mộ nha.”

 

“Đúng vậy nha, Tiểu Điệp, váy công chúa của MOO nhất định rất đẹp.”

 

Lê Điệp cười: “Các cậu không cần vội, tớ đi thay đây.

 

Lúc này Khổng Chân Nhi kéo tay Lê Điệp lại: “Tiểu Điệp, cậu xem, Lê Hương xuống rồi.”

 

Lê Hương thật sự đã xuống rồi, cô đang mặc chiếc váy công chúa của MOO đó. Chiếc váy xếp li màu hồng khiến cô nhỏ nhắn, mềm mại. Kiểu dây thắt lưng làm cái eo của cô trở nên mềm mại, khí chất trong sáng xinh đẹp, thực sự là một cô công chúa nhỏ 20 tuổi.

 

Đại sảng vừa nãy còn cười nói vui vẻ không biết từ khi nào đã yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người Lê Hương.

 

Ánh mắt mọi người hiện lên vẻ ngạc nhiên.

 

Tay Lê Điệp nắm thành quyền, mặc dù Lê Hương mặc váy công chúa của MOO nằm trong kế hoạch của cô ta nhưng nhìn thấy dáng vẻ khiến mọi người điên đảo vì Lê Hương thì cô ta lại hận không thể cho Lê Hương biến mắt ngay tại chỗ.

 

Lý Ngọc Lan ác độc nhìn Lê Hương chằm chằm, bà ta cảm thấy rằng chiếc váy công chúa MOO này làm ra cho Lê Hương, khí chất của cô ta quả thật là giai nhân tuyệt sắc, dù cho không làm gì đi chăng nữa, cũng có thể trở thành tâm điểm của sự chú ý.

 

Nếu như Lê gia mười năm trước không xảy ra biến có, thì bây giờ Lê Hương đã là Đệ nhất mỹ nhân của Hải thành.

 

Lê Hương và Diệp Linh năm đó nổi tiếng biết bao, xe tư nhân của các cô vừa mới tiễn vào đã bị các công tử quyền quý vây kín xung quanh, ai ai cũng muốn chiêm ngưỡng Nam Quán Bắc Linh xinh đẹp đến nhường nào.

 

Nam Quán Bắc Linh… Lý Ngọc Lan hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bày ra vẻ mặt yêu thương, bây giờ Đệ nhất mỹ nhân của Hải thành là con gái của bà ta Lê Nghiên Nghiên!

 

Lý Ngọc Lan đi về phía trước, thân thiết nắm lấy bàn tay nhỏ của Lê Hương: “Lê Hương, con thay đồ xong rồi thì lại đây, dì giới thiệu với con một vài người bạn… Đợi một chút, chiếc váy con đang mặc sao lại quen mắt thế này, đây không phải là… chiếc váy công chúa mà Tiểu Điệp muốn mặc tối nay sao?”

 

Lê Hương không có bắt kỳ biểu cảm bắt ngờ nào, cô biết vở kịch này chắc hẳn sắp bắt đầu rồi.

 

Lê Điệp nhìn Lê Hương: “Lê Hương, sao chị lại mặc váy của em, hôm nay là sinh nhật em, chiếc váy công chúa này chính là quà sinh nhật của mẹ tặng cho em.”

 

Lúc này Khổng Chân Nhi cũng vội vã lên tiếng: “Lê Hương, cô thật quá đáng. Hôm nay là sinh nhật của Tiểu Điệp, đến cả váy của cậu ấy mà cô cũng muốn cướp hay sao?”

 

Mấy cô thiên kim ở đây đều biết Tiểu Điệp có một chiếc váy công chúa MOO, vì thế cuộc thảo luận lập tức diễn ra.

 

“Lê Hương này làm sao thế, cô ta muốn cướp chiếc váy công chúa MOO của Tiểu Điệp để khoe khoang ngay trong bữa tiệc này sao, quá ngạo mạn rồi.”

 


Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn