Đọc truyện Lục Địa Kiện Tiên

Chương 41: 41: Ta Không Tin Trừ Khi Bày Ra Chứng Từ 2




- Không được, ngươi phải thề nếu vi phạm lời thề, cả một đời đều bất lực!
Tổ An lập tức nổi giận:
- Con mẹ ngươi, lão bà của ta xinh đẹp như vậy, ba ngày không cách nào đụng vào còn chưa đủ cthành ý sao? Nhiều nhất bảy ngày, không thể nhiều hơn nữa.
Mai Hoa Thập Nhị nghĩ cũng phải, nếu mình có lão bà cực phẩm như Sở gia đại tiểu thư, đảm bảo giường cũng không xuống, đối phương thề bảy ngày bất lực đã đủ độc, nhưng hắn làm sao biết, đối phương căn bản ngay cả cửa phòng của Sở đại tiểu thư cũng không vào được.
- Tốt, một lời đã định!
Nói xong hắn đánh lên mười hai phần tinh thần, nếu như chỉ lấy một viên Cẩu Bảo, mình cũng không phải không có cơ hội, chờ về thành, sẽ bảo nghĩa phụ và mười hai huynh đệ còn lại cùng một chỗ báo thù, nhất định phải chém gia hỏa này thành muôn mảnh!
Có thể ở tầng dưới chót của hắc bang từng bước một leo đến vị trí Thập Tam Thái Bảo, cái nào không phải hạng người tâm ngoan thủ lạt, ý chí kiên định, tùy ý giật xuống một đoạn ống tay áo băng bó vết thương giữa hai chân, trong mắt tràn đầy tàn nhẫn và âm trầm.
Mấy con Cương Liệt Hắc Sài kia hiển nhiên cũng không kiên nhẫn được nữa, rốt cục phát động tiến công, ba con chính diện, ba con khác thì vây quanh sau lưng của hắn.
Trên sườn núi, Tổ An nhìn mà âm thầm kinh hãi, bọn gia hỏa này hành động thật nhanh nhẹn, hơn nữa tựa hồ da dày thịt béo, Mai Hoa Thập Nhị tốt xấu gì cũng là Nhị phẩm cấp ba, một quyền xuống dưới, thân cây cũng có thể đánh gãy, nhưng bọn gia hỏa này chỉ ô ô kêu lên hai tiếng, giống như người không có việc gì.
- Con mẹ ngươi, để ta giúp ngươi thu thập Cẩu Bảo, tốt xấu gì cũng phải trả đao lại cho ta chứ.
Mai Hoa Thập Nhị vừa mới đánh bay một con Cương Liệt Hắc Sài, lại lập tức phải quay người bảo vệ hoa cúc, cả người cực kỳ chật vật.

Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +187!
- Tiếp đao!
Tổ An ném bội đao của hắn xuống, lúc này cũng không lo lắng đối phương sẽ cầm đao chạy tới, dù sao hắn lâm vào sáu con Cương Liệt Hắc Sài vây công, căn bản không thể thoát thân.
Mai Hoa Thập Nhị có thể từ tầng dưới chót của hắc bang, từng bước leo đến vị trí Thập Tam Thái Bảo, hiển nhiên là trải qua vô số máu và lửa tẩy lễ, mặc dù chiêu thức của hắn không coi là quá tinh diệu, nhưng mỗi một chiêu đều rất thực dụng.
Bảo hộ bộ vị yếu hại trên người, lấy cái giá bị chút vết thương nhẹ, đổi lấy cơ hội trọng thương Cương Liệt Hắc Sài.
- Nguyên lai nhược điểm của Cương Liệt Hắc Sài ở bên hông.
Hắn thấy Mai Hoa Thập Nhị có rất nhiều cơ hội chặt đầu Cương Liệt Hắc Sài, nhưng không có ra tay, ngược lại một mực tìm kiếm cơ hội đâm eo của bọn chúng.
Những Cương Liệt Hắc Sài này dù sao cũng không có linh trí gì, lúc đầu lấy thực lực của bọn nó cùng nhau tiến lên, có thể lập tức giết chết Mai Hoa Thập Nhị, nhưng bản năng khu sử làm bọn chúng không ngừng vây quanh phía sau mục tiêu, chỉ muốn từ hậu môn ra tay.
Mai Hoa Thập Nhị chính là lợi dụng điểm ấy, lấy thân thể trọng thương ngạnh sanh giết sáu con Cương Liệt Hắc Sài kia, bất quá hắn cũng không chịu nổi, trên người khắp nơi đều là vết thương do Cương Liệt Hắc Sài cắn xé, ngay cả khí lực đứng cũng không có, ngồi dưới đất không ngừng thở hổn hển.
- Mau đỡ ta lên!
Mai Hoa Thập Nhị vội vàng nói, vừa rồi có con Cương Liệt Hắc Sài ở trước khi chết kêu ô ô, hiển nhiên là đang thông tri đồng bạn, không bao lâu sẽ có càng nhiều Cương Liệt Hắc Sài nghe tiếng chạy đến.
- Nhưng ngươi chưa hoàn thành ước định của chúng ta, ngươi còn chưa tìm được Cẩu Bảo đâu.
Tổ An ngồi xổm ở phía trên nói.
- Con mẹ nó!
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +78!
Mai Hoa Thập Nhị thầm mắng một tiếng, bất quá hắn cũng không dám trì hoãn thời gian, vội vàng chống đỡ thân thể đứng dậy, mổ bụng mấy con Cương Liệt Hắc Sài, khí tức tanh hôi mãnh liệt xém chút làm hắn ói mửa, bất quá hắn vẫn cố nén, tìm kiếm ở trong dạ dày của bọn chúng.
Rốt cục hắn mò được một đồ vật hình tròn, không khỏi mừng rỡ:
- Ha ha ha, tìm được, tìm được!
Ngao ô!
Bất quá mùi máu tanh mãnh liệt giống như ngọn đèn chỉ đường, hấp dẫn càng nhiều Cương Liệt Hắc Sài tới, con Cương Liệt Hắc Sài cầm đầu lớn hơn những con khác một vòng, hiển nhiên là thủ lĩnh tộc quần.
- Nhanh kéo ta lên.

Mai Hoa Thập Nhị gấp.
Tổ An lại không vội, dù bận vẫn ung dung nói:
- Ngươi trước ném Cẩu Bảo lên.
- Không được, ta ném lên, vạn nhất ngươi đổi ý thì làm sao bây giờ?
Mai Hoa Thập Nhị cũng không ngốc, đương nhiên không tình nguyện.
Tổ An nói:
- Ngươi đây là nghi ngờ nhân phẩm của ta, vừa rồi ta không phải thề rồi sao? Nhanh ném lên đi, lại trì hoãn, những Cương Liệt Hắc Sài kia sẽ tới.
Kỳ thật những Cương Liệt Hắc Sài kia đã xông lại, không quá một phút sẽ đuổi tới, Mai Hoa Thập Nhị biết mình không có sức tái chiến, rơi vào đường cùng đành phải ném Cẩu Bảo lên.
- Nhanh kéo ta lên!
Tổ An cất Cẩu Bảo, lúc này mới chậm rãi lấy ra một sợi dây thừng, trước đó dùng để trói Mai Hoa Thập Nhị, ném một đầu dây thừng xuống dưới:
- Tữ mình bắt lấy đi.
Mai Hoa Thập Nhị đưa tay bắt mấy lần, lại phát hiện cách dây thừng còn vài mét, không khỏi vừa sợ vừa giận:
- Ngươi đùa bỡn ta?
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +144!
- Ai nha.
Tổ An ra vẻ kinh ngạc nói.

- Dây thừng chỉ dài như vậy, ta có thể làm sao, ai bảo ngươi không chuẩn bị dây thừng dài một chút.
Mai Hoa Thập Nhị sắp tức giận điên rồi:
- Con mẹ nó, ngươi xuống đây không được sao?
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +500!
Tổ An lắc đầu:
- Ta cũng sợ Cương Liệt Hắc Sài, vạn nhất không cẩn thận trượt chân rớt xuống thì làm sao bây giờ?
Chuyện cho tới bây giờ, Mai Hoa Thập Nhị đâu còn lại không biết đối phương căn bản không muốn cứu hắn:
- Ngươi đã thề, ngươi có biết hậu quả vi phạm lời thề hay không?
Tổ An nhún vai:
- Ta chỉ thề nói sẽ cứu ngươi đi lên, lại không nói phải thành công cứu ngươi lên.
Ta đã cứu, chỉ là dây thừng của ngươi không đủ dài mà thôi, trách ai chứ?
 
 
 



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn