Đọc truyện Luân Hồi

Chương 16: Triệu hoán, không ngờ là Christine? (2)



Con bà nó, liều mạng, chết thì chết! Trương Lam hung tợn nghĩ, tính khí dân cờ bạc nổi lên, mẹ nó, mạng của lão tử cũng cứng rắn vô cùng, đã chết còn có thể trọng sinh thêm một lần, làm sao lại bị chút máu ấy hại chết? Trong lòng hắn liền trả lời:

- Xác định!

- Gọi về xác định, đối tượng được triệu hoán là một chiến đấu cơ khí nhân T-X, lấy mẫu 100ml máu của người triệu hoán!

Rất đáng ghét! Ta thề đây là thanh âm mà ta ghét nghe thấy nhất trên đời này! Nghe thanh âm nữ tính cơ giới, Trương Lam âm thầm mắng.

Cảm giác mê muội sau khi bị mất máu chợt truyền đến, trước mắt hắn như nổi lên những ngôi sao đang quay cuồng trên bầu trời, đầu của hắn choáng váng như vừa bị xe đụng qua, từng đợt cảm giác buồn nôn từ dạ dày truyền đến, Trương Lam quỳ rạp trên mặt đất nôn khan nhưng không nôn ra được gì, Trương Lam biết đây là triệu chứng khi bị mất máu quá nhiều. May mắn hiện tại hắn còn đang dựa trên bãi cỏ, nếu không đầu của hắn sẽ được thí nghiệm cảm giác rơi tự do xuống mặt đất.

Trên khu đất trống trước mặt bắt đầu chậm rãi hình thành một trận long quyển phong nho nhỏ, một ít tia chớp li ti chậm rãi tụ tập, Trương Lam biết theo cả ngàn lần kinh nghiệm hắn xem qua từng tập phim về Terminator, đây là điềm báo khi Terminator xuất tràng. Gió càng lúc càng lớn, tia chớp càng lúc càng thô, mật độ cũng càng lúc càng dày, rốt cục một vòng tròn hắc động như quả địa cầu xuất hiện, thâm sâu đen nhánh, hoàn toàn chỉ có thể nhờ vào hoàn cảnh chung quanh mà cảm giác ra, nhưng kỳ quái chính là hắc động kia chỉ vừa mới xuất hiện nhưng lại tạo cho Trương Lam cảm giác giống như hắc động kia vốn đã tồn tại ở nơi này từ xa xưa vĩnh cửu.

Gió cùng những tia chớp đột ngột ngừng lại, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện ngay trước mặt Trương Lam, toàn thân trần như nhộng, thân thể hoàn mỹ hoàn toàn hiện ra trước mặt Trương Lam, nhìn từ dưới lên trên, vẻ tinh xảo của T-X làm cho người ta xao động, đôi chân dài mảnh khảnh, đôi đùi thẳng tắp, bàn tọa hoàn mỹ tròn đầy, mảnh đất tam giác thần bí còn có chút lông tơ màu vàng thủ hộ lấy hoa viên, vùng bụng bằng phẳng, bộ ngực cực kỳ gợi cảm phối hợp cùng chiều cao hơn một thước bảy, vô cùng vừa vặn, vừa nhìn kỹ còn vun cao ngạo nghễ, nội tâm Trương Lam điên cuồng hô to, đúng là thượng hạng!

Toàn thân tinh xảo đặc sắc đầy đặn, làn da ngăm bánh mật nhấp nháy lên ánh sáng thật chói mắt, sáng bóng giống như ngà voi. Dáng người giống như ma quỷ, nhiều một chút thấy béo, giảm một chút thấy gầy, nên lớn thì lớn, nên nhỏ thì nhỏ, tóm lại vô cùng hoàn mỹ! Tận sâu trong nội tâm Trương Lam điên cuồng hô to, hình dung thật quá chuẩn xác! Giờ khắc này máu mũi của Trương Lam sau khi hiến ra 100ml lại không thể khống chế tiếp tục phun trào.

Mái tóc dài vàng rực tràn đầy vẻ ngỗ ngược uốn cong xõa tung trên vai, khuôn mặt tinh xảo chẳng khác gì thiên sứ, đôi môi mềm mại hơi vểnh cao, một cỗ khí tức lãnh ngạo đập thẳng vào mặt tràn đến, ánh mắt mở to xinh đẹp với đôi mắt xanh biếc như mặt hồ, cảm giác thanh lãnh thật tự nhiên tràn ra.

- Ta kháo! Quả nhiên là Christine! Người mẫu nổi danh lãnh diễm toàn cầu! Lần này kiếm lớn!

Trong lòng Trương Lam điên cuồng hét lên.

Một cỗ sát khí dày đặc từ trước mặt ập đến, nhắc nhở mọi người mỹ nữ trước mặt cũng không phải là thiện nam tín nữ, mà là vũ khí chiến đấu chung cực giết chóc dùng đối phó nhân loại. Giờ khắc này, T-X đã hoa lệ xuất tràng.

Ánh mắt dạo qua một vòng khắp chung quanh, cuối cùng T-X đưa ánh mắt dừng lại trên người Trương Lam, bên trong kho dữ liệu nói cho nàng biết nhân loại nhu nhược đứng trước mắt đã đem nàng triệu hoán đi ra. Trước đó đã có mệnh lệnh, nhiệm vụ của nàng là phải bảo hộ tên tiểu tử nhìn qua thật nhu nhược đứng trước mắt kia, nghe theo mệnh lệnh của nhân loại đứng trước mặt.

- Người triệu hoán quang vinh, sinh mệnh của chúng ta!

T-X nhìn chằm chằm Trương Lam, nắm tay phải nhẹ nhàng đập lên ngực phải, nói:

- Người triệu hoán, ma quỷ Terminator, loại T-X – 001000 báo danh với ngài!

Che kín lỗ mũi thật vất vả mới ngừng phun máu, Trương Lam nói:

- Cô có thể mặc vào quần áo trước hay không?

- Được!

Tuy rằng không rõ vì sao người triệu hoán lại yếu ớt nhu nhược đến như vậy, nhưng sinh mệnh lực của người này có thể so sánh với tiểu Cường (con gián), một đứa bé nhỏ xíu như thế mà mất nhiều máu kiểu đó vẫn không chết được. Thân thể nàng thoáng dao động, trong nháy mắt một bộ âu phục nữ thức màu đỏ xuất hiện trên người T-X.

Ngẩng đầu lên, luống cuống tay chân vỗ vỗ trán mình, nhìn mấy ngón tay dính máu mũi, Trương Lam thầm mắng mình không có tiền đồ, biết rõ đối phương chỉ là một cỗ máy móc mà thôi nhưng vẫn lộ ra vẻ háo sắc xấu xa như vậy, nếu như bị người biết nhất định sẽ xấu hổ đến tận nhà.

- Cô tên gì vậy?

- Tôi không có tên, tên của tôi là T-X- 001000.

T-X lạnh băng băng trả lời.

- Là nghĩa gì?

Trương Lam nghi hoặc khó hiểu hỏi.

- Tôi là cơ khí nhân chiến đấu T-X thứ tự 1000.

Vẫn là ngữ khí lãnh băng băng, nhưng trong ánh mắt nàng lại xẹt qua một tia bi ai, vì đang chống cự sự hấp dẫn của cỗ máy trước mặt, Trương Lam cũng không hề chú ý tới.

- Nga, vậy tôi đặt tên cho cô có được không?

- Ngài đặt tên cho tôi?

Ngữ khí của T-X hơi có chút kích động, mang theo vẻ không thể tin được. Chủ nhân chịu đặt tên cho mình, chẳng lẽ không chỉ xem mình như một cỗ máy giết chóc thôi sao? Ở trong truyền thuyết của người máy, nếu như một người triệu hoán chịu đặt tên cho một cỗ máy móc, như vậy người triệu hoán sẽ xem người máy mà mình gọi về là bạn bè, từ đó về sau vận mệnh của người máy kia sẽ hoàn toàn thay đổi.

Nhưng mà, điều này có thể sao? Mặc dù nàng chỉ là một cỗ máy móc, hoặc có thể nói là một cỗ người máy có trí tuệ, nhưng nàng cũng hiểu được nhân loại vô cùng giảo hoạt. Nàng dù bị xem là một cỗ máy giết chóc, nhưng nàng cũng đồng dạng khát vọng có được thân tình cùng quan ái. Ngày thường nàng chỉ có thể xem mình là một cỗ máy chỉ biết thi hành mệnh lệnh, giấu diếm bản thân nàng đã có được cảm tình thực sự, phần khát vọng kia được nàng chôn sâu tận kho dữ liệu của mình, phòng ngừa bản thân nàng bị phát hiện ra đã có trí tuệ mà bị đem đi hủy diệt. Từ sau khi nàng có được trí tuệ, nàng cũng đã bắt đầu biết sợ chết, càng sợ hãi chính là những gì mình trả giá chỉ nhận được sự lừa gạt. Tự nàng cũng biết, nhân loại đối với những cỗ máy móc xuất hiện trí tuệ là vô cùng sợ hãi. Thôi thì quan sát kỹ rồi hẵng nói đi! Nghĩ đến đây, biểu tình hơi khẩn trương của T-X chợt thả lỏng xuống.

- Ân, tên gì là tốt đây?

Trương Lam cau mày thì thào nói, không chú ý tới biểu tình biến hóa của T-X.

- Tôi họ Trương, vậy cô theo họ Trương tốt hơn, bây giờ vẫn còn là sáng sớm, vậy gọi cô là Thần Hi đi, ân, tên đầy đủ là Trương Thần Hi, cô cảm thấy thế nào?

Giống như vừa giải quyết được một vấn đề khó khăn thật lớn, Trương Lam vui vẻ hỏi.

- Được, sau này tôi gọi là Trương Thần Hi!

Ân, người triệu hoán này có lẽ là một lựa chọn không tệ lắm đi? T-X nghĩ đến, Thần Hi? Một cái tên rất êm tai.


Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn