Đọc truyện Isekai.......... Really I Have No Idea!!!

Chương 5: "Trưởng thành" và bài học mới.




Chương 5: "Trưởng thành" và bài học mới.

          Lại một ngày nữa đã trôi qua. Tôi vừa được nếm trãi cảm giác thực chiến với lũ Slime và cảm giác cạn kiệt năng lượng đến kiệt quệ. Một điều giống với tối hôm trước đấy chính là cánh tay trái của tôi lại một lần nữa nóng rang cả lên, chả hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi đưa cánh tay lên và xem xét.

Level: 1 -> 3

+ Strength: 10 -> 40

+ Defend: 10 -> 40

+ Speed: 10 -> 40

          Tất cả chỉ số của bản thân tôi tăng rất đồng đều, đây là một tín hiệu tốt chăng? Nghỉ ngợi vài lúc, tôi tiếp tục công việc của mình. Sau khi dùng bữa sáng chung với Bell, tôi tiếp tục đi đến Guild. Có lẽ tôi sẽ cắm cọc ở quá trọ Sun khá lâu đây vì cho tới giờ tôi vẫn chưa biết nên làm gì và đi đâu cả, với lại đồ ăn do Bell làm rất ngon. Tôi nghĩ nếu như Bell mà đổi nghề làm đầu bếp thì chắc danh tiếng vang danh thiên hạ rồi. Tới được Guild, tôi tranh thủ bước tới chỗ chị Lora để nhận tiếp nhiệm vụ tân binh.

          Như thường lệ, Lora vẫn đang làm việc rất hăng say và chu đáo. Tính cách của chị ấy rất dịu dàng, thân thiện và dễ gần cùng với một khuôn mặt ưa nhìn như thế nên chị ấy luôn là tâm điểm của các nam mạo hiểm gia và là hình mẫu cho các chị em còn lại trong Guild. Thiệt tình, ánh hào quan của chị ấy chói sáng tới nỗi sắp mù mắt tôi rồi.

- "Chào buổi sáng, Ito-kun! Hôm nay em cảm thấy thế nào rồi, có gì thay đổi không?"

- "À, em cảm thấy khỏe hơn khá nhiều so với hôm qua rồi nhưng nếu là về phần có gì thay đổi thì....."

          Tôi đưa tay trái lên cho Lora xem xét.

- "Chị hiểu rồi, em đã "trưởng thành" một tí rồi đấy nhé, chúc mừng em, Ito-kun."

- "[Trưởng thành] ?"

- "Ara, em vẫn chưa biết đấy là gì à, trưởng thành là khi em cơ thể em đạt tới một mức độ nhất định, tất cả chỉ số sẽ phát triển theo em.........."

          Đơn giản giống như là lên cấp trong game thôi chứ gì. Cảm giác sao mà tôi giống bị đưa vào trong game hơn là chuyển sinh sang thế giới khác vậy. Mà sao ánh mắt của chị Lora có vẻ như đang thắc mắc về chuyện gì đấy khi đang chăm chú nhìn vào chỉ số trên tay tôi thì phải.....

- "Vào chủ đề chính thôi nào, hôm nay chúng ta sẽ đi tới cánh rừng phía nam, mục tiêu chính là [Horn Wolf]."

- "Vậy là hôm nay chúng ta sẽ đi săn sói à..... Khoan đã, "chúng ta" là sao....."

- "Bingo, em đoán đúng rồi đấy, hôm nay chị sẽ đi chung với em như một người hướng dẫn, chỉ có H-A-I chúng ta thôi."

          Sao đột nhiên mà tôi cảm giác như có một dòng điện chạy dọc sống lưng thế này, bất an ùa về.....

          Thế là tôi lên đường cùng với Lora đi về hướng cánh rừng phía Nam, nơi đấy cách một khoảng khá xa nên Lora đã dùng cỗ xe ngựa của Guild để di chuyển nhanh chóng.

          Trên đường đi, Lora đã thông báo rõ ràng chi tiết nhiệm vụ hôm nay cho tôi nghe, đơn giản là cứ đi săn như thường lệ thôi. Horn Wolf là một giống sói hoang, kích thước chỉ to hơn giống chó bình thường một chút và có một chiếc sừng ngay trên đầu. Chiếc sừng ấy giúp cho chúng dễ dàng tấn công và tạo thêm sát thương cho đối thủ nhận phải, tuy nhiên chiếc sừng của bọn chúng không được nhọn nên khả năng tấn công là chỉ có trên tầm bọn Slime là cùng thôi. Tốc độ cũng như phòng thủ điều chỉ có hơn lũ Slime một tí xíu. May ra vẫn không lo bị mất đi mảnh vãi che thân.

          Một điều nữa khiến tôi sởn người đó chính là con người thế giới này đều có thể sử dụng phép thuật. Phép thuật ở đây là một trong những yếu tố tạo nên một con người nơi đây, ai cũng có cho riêng mình một "dòng chảy" bên trong họ. Phép thuật có thể mạnh hay yếu tùy vào từng cá nhân, có người rất mạnh và có khả năng điều khiển một lúc vài nguyên tố do họ có thiên phú hoặc do luyện tập cao độ, còn có những người khá yếu về khoảng này là do họ ít khi sử dụng chúng trong cuộc sống hằng ngày hay họ thiên về tấn công vật lí hơn. Nói tóm lại, ai cũng có thể sử dụng phép thuật ở thế giới này, tôi tự hỏi liệu tôi có thể sử dụng nó được không mặc dù tôi chẳng phải người của thế giới này.

- "HỂ, em không biết gì về phép thuật sao, Ito-kun?"

- "Hà hà..... Đại khái thì ở quê nhà em ít có sử dụng phép thuật và cũng không có người dạy cho em về chúng nên thành ra em khá dốt về khoảng này....."

- "Hm..... Em yên tâm, gặp được onee-san đây thì em rất là may mắn đấy, chị sẽ dạy cho em biết về chúng và cách sử dụng chúng như thế nào. Nhân tiện đây, chị có thể sử dụng thuộc tính Nước và Light đấy, ngưỡng mộ không nào."

          Vừa nói vừa vỗ ngực, Lora đang tỏ ra khá là tự hào về bản thân mình. Con người có thể sử dụng phép thuật là chuyện hết sức bình thường nhưng nắm trong tay bao nhiêu nguyên tố thì lại là chuyện khác. Có tất cả 5 nguyên tố chính trong thế giới này, Water, Fire, Earth, Light và Dark. Một người được đánh giá cao là người có thể sở hữu hai nguyên tố trở lên. Sở hữu càng nhiều nguyên tố thì họ càng mạnh do sự đa dạng của chúng. Sỡ hữu cả Water và Light nên chắc chị Lora rất tự hào về bản thân mình do có thiên phú à.....

          Sau cùng thì chúng tôi đã đến nơi, cánh rừng phía Nam. Chúng tôi dừng ngựa và tiến vào bên trong rừng. Tôi vẫn giữ nguyên phần trang bị của mình là một con dao và chiếc túi đeo hông, không có giáp. Còn về phần Lora, chị ấy vẫn mặc đồ của Guild và đeo một đôi bao tay làm bằng da..... màu hồng? Chị ấy đang quơ quơ một chiếc đũa xung quanh trong khi chúng tôi vẫn đang đi.

- "Anou..... Chị đang làm gì thế, Lora?"

- "Chị đang đơn thuần là đợi và bắt tín hiệu thôi."

- "Chị làm bằng cách nào vậy?"

- "A, đơn giản thôi. Chị đã dùng Light để tạo ra một vài quả cầu ánh sáng nhỏ bằng viên bị vậy nề, chúng sẽ tản ra xung quanh vùng và tìm kiếm đối tượng mà chị cần và gửi tín hiệu về cho chị. Như thế sẽ khiến cho công việc tìm kiếm dễ dàng hơn. Những quả cầu cầu không có khả năng tấn công như những gì em triệu hồi bằng Dark nên lâu lâu có lẽ sẽ gặp trở ngại nếu địch đông hơn hẳn chúng ta."

- "Nhưng như thế vẫn là rất tuyệt sao."

- "Đừng làm chị ngại mà. Lần tới chị sẽ cho em xem cách sử dụng Water nhé."

- "Vậy thì em sẽ-"

          Bất ngờ từ trong bụi cây kế bên, hai Horn Wolf nhảy ra và áp sát chúng tôi đang mải mê trò chuyện. Chúng tôi liền lập tức quay lưng áp sát lại với nhau và trong tư thế phòng thủ, Lora cũng rất là có kinh nghiệm trong một cuộc đột kích à.

- "Cẩn thận Ito-kun, bọn chúng chỉ mạnh hơn Slime mà thôi nhưng hãy cẩn thận tốc độ cũng như chiếc sừng ấy. Lãnh một cú trực diện vào bụng là em khỏi lết luôn đấy. Chị sẽ lo con phía này, em lo con còn lại, được chứ?"

- "Vâng."

          Lườm chúng tôi một lúc, cuối cùng chúng cũng đã vào thế tần công. Con trước mặt tôi cuối thấp đầu xuống và chĩa chiếc sừng về phía tôi, mục tiêu là bụng à. Một chân sau của nó đá ngược nhẹ về phía sau vài cái, chân còn lại đang chuẩn bị đẩy để lấy đà.

          *Gruuuuuuuuuuuu* Nó tru lên một quãng ngắn, nghe có hơi lạ. Nó bắt đầu tấn công tôi, đạp đất một cái nó phi thẳng về phía tôi, cơ mà..... Sau khi tiến sát lại gần tôi, tôi liền đưa cánh tay trái lên chụp lấy chiếc sừng đang phi thẳng vào bụng tôi, nó dừng lại. Tranh thủ, tôi rút con dao đang ở sau hông lên và đâm thẳng vào một bên cổ của con sói. Máu đỏ tuôn ra như suối và con sói lăn ra đất chết, cảnh tượng có hơi kinh dị hơn bọn Slime. Máu vương vãi khắp nơi. Thật sự thì đây là một con sói với chiếc sừng cắm trên đầu nên khác xa với những chú chó thường nên khiến tôi không ngại khi giết chúng. Tôi vội vàng quay sang hướng Lora để coi tình hình thế nào và..... Con sói mà chị ấy đối đầu đã bị nhốt và nhấn chìm bên trong một quả cầu nước. Nó có vẻ đã chết do ngạt nước.

          [End].

          Sau khi Lora nói xong, quả cầu nước nổ tung và xác con sói ấy rơi xuống đất, mặt trắng bệch và hai mắt trợn trắng.

- "Xin lỗi nhé, chị vốn rất ghét việc giết chóc nên chị chỉ có thể làm như vậy thôi....."

(Ôi ôi ôi ôi ôi ôi, chị có cảm thấy phi lí với điều chị vừa nói không vậy?)

- "Thế nào Ito-kun, đã thấy năng lực sử dụng Water của chị có khủng không, hehe."

- "Vâng, khá khủng ạ....."

- "Ok, vậy thì chúng ta đi tiếp thôi. Em cần phải giết thêm 2 con như thế nữa mới hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, nhớ lấy nguyên liệu từ bọn chúng nhá."

          Lora đã đi đến gốc cây gần đó để ngồi nghỉ và thu thập tín hiệu từ các quả cầu của chị ấy. Tôi thì tranh thủ thu gom nguyên liệu của bọn sói đã hạ gục. Hm, chiếc sừng không cứng lắm nhưng lại có máu tứa ra sau khi cắt bỏ chiếc sừng. Chị Lora cũng có nói rằng da bọn chúng cũng có thể dùng làm giày bình thường nên tôi cũng lóc da bọn chúng đi. Tôi bỏ tất cả vào túi và đi đến chỗ Lora đang đợi.

- "Trước khi chúng ta tiếp tục chuyến đi săn, chị nghĩ đã tới lúc cách dạy em sử dụng phép thuật rồi. Phần khởi động đã xong, tới phần chính thôi."

Lora dắt tôi tới một cái cây gần đấy.

- "Đầu tiên là kiểm tra xem em sở hữu thuộc tính gì trước đã. Có rất nhiều cách kiểm tra nên chị nghĩ cách này là nhanh nhất."

- "Thuộc tính đầu, Fire."

          Lora đưa cho tôi một chiếc lá to và bắt tôi nắm chặt nó trong tay.

- "Em hãy nắm chặc lấy chiếc lá này. Sẽ tốt hơn là em nên nhắm mắt lại, hãy suy nghĩ cái cách mà em muốn đốt chiếc lá này và nhớ thật kĩ trong đầu, sau đó hãy dùng một số từ ngữ cơ bản có liên quan đến và nói nhỏ."

          Tôi làm theo lời Lora. Nắm chặt chiếc lá trong tay, tôi thả lỏng người và bắt đầu nghĩ. Đốt cháy lá với một ngọn lửa, hình ảnh nhẹ nhàng xuất hiện trong đầu tôi. Sau một lúc, hình ảnh rõ hơn và tôi bắt đầu tiến hành.

[Burn]

          Sau khi "niệm chú". Một cảm giác khá ấm xuất hiện trên lòng bàn tay tôi nơi đang nắm chặt lấy chiếc lá. Tôi từ từ mở mắt ra, một ngọn lửa nhỏ đang đốt trụi chiếc lá một cách từ từ. Cuối cùng đã đốt được chiếc lá, cảm giác khá vui và nhẹ nhõm khi tôi vừa làm được một điều mà ở thế giới cũ tôi không làm được. Lora đang ở kế bên với một khuôn mặt rất hài lòng.

- "Cảm giác thế nào khi lần đầu tiên được sử dụng phép thuật?"

- "Nó khá là tuyệt, một cảm giác ấm nhè nhẹ trong lòng bàn tay....."

- "Người sở hữu Fire thường không sợ cái lạnh nếu như họ biết cách thuần phục ngọn lửa cũng như không sợ bị bỏng nếu gặp nước sôi nhưng cũng sẽ bị nếu như nhiệt độ rất cao. Em càng sử dụng Fire càng nhiều, ngọn lửa sẽ dần nóng lên và em sẽ mạnh lên."

- "Nhưng chị chưa nghĩ rằng như thế này là hết đâu."

- "Hả.....?"


Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn