Đọc truyện Cựu Dũng Giả Muốn Có Một Cuộc Sống Thanh Bình

Chương 33: Cựu dũng giả có mội cuộc ghé thăm (2)



Schwartz lại đến đây thêm lần nữa.
“Sẽ có một “Hội nghị toàn lục địa” được tổ chức tại Levania. Nó thường được tổ chức mỗi tháng một lần, và đây là hội nghị đầu tiên kể từ lúc Quỷ Vương bị đánh bại…… và nó rối tung hết cả lên.”
“Tại sao vậy?”
“Là về cách đối xử với Dũng Giả. Không chỉ một hay hai quốc gia coi người Dũng Giả là một mới hiểm họa đâu.”
Vậy là do tôi, có lẽ là vì tôi là người mạnh nhất nhân loại vào lúc này.
“Nói sao đây nhỉ, sẽ khá là dữ dội đấy. Kiểu như Levania có thể điều khiển cả thế giới vì họ sở hữu Dũng Giả vậy.“
“Hết chiến tranh với Quỷ Vương giờ lại đến chiến tranh giữa loài người.”
Mình đã đánh bại Quỷ Vương vì cái gì vậy chứ…….
Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu Quỷ Vương không bị đánh bại.
Knock knock.
Tôi nghe thấy có âm thanh gõ cửa.
“Vâng, cho hỏi ai vậy ạ?”
Khi tôi mở cửa ra, đứng đó là một cậu quý tộc trẻ.
“Tôi xin lỗi vì chuyến viếng thăm đột ngột này. Tôi đến đây để khảo sát qua mảnh đất này……. ”
“Eh? Chẳng phải là Millet đây sao?”
“Eh!? Schwartz!? Sao cậu lại xuất hiện ở đây!?”
“Hai người biết nhau sao?”
“Cậu ấy là Nhị Hoàng Tử của Vương Quốc Levania, Hoàng Tử Millet. Millet, đây là Noel, vị Dũng Giả thật sự.”
“Dũng Giả…… Thật sự…….?”
Tôi có thể thấy một cái dấu chấm hỏi to đùng trên đầu của cậu ta.
“…….Ý cậu là phụ thân và đại ca của tôi đã cướp công trạng của vị Dũng Giả đây sao?”
“Aa, đây chắc chắn là sự thật.”
“Không có sự nhần lẫn nào đâu. Tôi xin lỗi vì đã giữ im lặng suốt bấy lâu nay.”
Schwartz và Aina đang cố giải thích tất cả cho Millet.
Mặt Hoàng Tử Millet trông có vẻ rất sốc.
“Noel! Tôi thực sự xin lỗi vì những gì phụ thân và đại ca của tôi đã làm với anh! Và tôi xin thay mặt cho toàn bộ Levania để xin lỗi cậu!”
“Không không, đó không phải lỗi của cậu mà, Hoàng Tử Millet.”
“Không, ngay cả khi tôi không biết về việc này, tôi nên ngăn cản gia đình của mình lại! Tôi cảm thấy thật là xấu hổ dưới cái quan hệ người thân này! Tôi sẽ trừng phạt người phụ thân và đại ca ngu ngốc của mình!”
Hoàng Tử Millet cúi đầu xuống.
Một người thuộc Hoàng Tộc mà lại cúi đầu trước những kẻ thấp kém hơn mình sao? Đây là một vấn đề rất lớn đấy.
Thật ra, tôi không hề ưa Hoàng Tộc, Quý Tộc hay những kẻ đứng trên đỉnh cao nhưng tôi lại có một ấn tượng rất tốt với Hoàng Tử Millet.
“Vì Millet là một người chăm chỉ. Công việc của Vua chúa, của anh trai hay những người thân của cậu ta đều phải đến tay của cậu ta.”
Tôi hiểu rồi, cậu ta hẳn phải đấu tranh rất nhiều.
“Vì đó chính là bổn phận của tôi và giờ cũng thế. Từ nay tôi sẽ không lo phần việc của bọn hắn nữa. Việc đánh cắp chiến công của Noel chính là đang báng bổ các vị Thần. Tôi sẽ từ bỏ cái danh Hoàng Tộc và rời khỏi cái Vương Quốc này.”
Un, đây là, cậu ấy đang tức giận sao.
Chọc giận một người nghiêm túc thì đáng sợ lắm đấy.
***
Trans: Kelvin_Key.
Edit: Shuri.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn