Đọc truyện (Conan Đồng Nhân) Boss Mafia Là Thanh Mai Trúc Mã

Chương 50: Tình nghi



Có phát ngốc lên thì Minatsuki Chihiro cũng không bao giờ nghĩ đến, có một ngày bản thân lại bị bắt vào tù.
Nguyên nhân là... Đặt bom ở Edge of Ocean?!
Edge of Ocean một cơ sở mới của Vịnh Tokyo sẽ là nơi tổ chức Hội nghị Thượng đỉnh Tokyo. Hội nghị sẽ được tổ chức vào ngày 1 tháng 5 và có tới 22.000 cảnh sát được huy động, nhưng một vụ nổ bom cực lớn đột ngột xảy ra tại cơ sở siêu hoành tráng này!
Tại hiện trường, cảnh sát tìm thấy dấu vân tay của Minatsuki Chihiro, một người hoàn toàn không chút dính dáng nào!
Lúc Minatsuki Chihiro đang đòi Mori Kogoro nhận mình làm đệ tử, một toán cảnh sát đã ập đến và yêu cầu cô cùng theo họ tới trụ sở cảnh sát.
"Các người--" Chihiro tức giận quát: "Bằng chứng đâu? Tôi chỉ là một học sinh 17 tuổi, tại sao lại đi đặt bom chứ?!"
"Minatsuki tiểu thư, chúng tôi chỉ là làm theo lệnh của cấp trên thôi." Cảnh sát trưởng Kuroba nói: "Hơn nữa chúng tôi đã tìm thấy dấu vân tay của cô ở hiện trường..."
"...Dấu vân tay!" Minatsuki Chihiro nghiến răng nghiến lợi: "Có rất nhiều cách giả dấu vân tay, đừng nói với tôi là các người thân là cảnh sát nhưng lại không hiểu?"
Kuroba cũng có chút tức giận:
"Cô bé, già mồm cãi lão là không được. Bằng chứng đã có lù lù trước mắt rồi, đừng nghĩ rằng nhà mình có tiền thì có thể vượt mặt được pháp luật."
"Pháp luật?" Chihiro giận quá hoá cười: "Chú nói hay quá, làm cháu cũng thấy mình sai."
"Mày--"
"Chú à." Cô khoanh tay đứng, cúi đầu cười. "Làm cảnh sát, không phải lúc nào cũng ra lệnh cho người khác được đâu."
"Chị Chihiro..." Conan thấy đám cảnh sát kia có vẻ tức giận không khỏi lo lắng cho cô.
"Ngoan, không phải sợ." Chihiro vươn tay xoa xoa đầu hắn: "Cảnh sát mà."
Nghĩ đến Kuro đã từng kể cho cô nghe về hoàn cảnh của Gin, cô cười lạnh.
Cảnh sát... không phải là một sự tồn tại thật buồn cười sao? Bởi vậy, cô mới ghét cảnh sát đến thế!
Mafia hành sự không theo quy luật.
Thám tử luôn luôn tìm kiếm sự thật.
Không phải là...rất tốt sao?
"Lên đi!" Kuroba quay đầu nói: "Minatsuki Chihiro tiểu thư, nếu như cô không nhận tội thì chúng tôi sẽ đưa cô tới phòng bức cung, hi vọng cô sẽ thành thực hơn."
Bức cung?
Chihiro liễm mi, nhớ lại những gì mà Akai Shuichi đã nói, khẽ cười.
"Không nhận tội không được sao?"
Kuroba cảm thấy có gì đó là lạ nhưng cũng không nghĩ nhiều:
"Dẫn đi."
Đến lúc Chihiro bị bọn họ dùng vũ lực đánh ngất rồi lôi lên xe, Ran và Conan vẫn cố gắng biện hộ cho cô, nhưng rồi cũng không được gì.
"Chết tiệt!" Conan đá bay thùng rác bên cạnh đi, xoay người chạy xuống dưới.
Mà "vừa hay", Amuro lại vừa đi đổ rác về. Ngay lập tức, Conan quát lên:
"Anh Amuro! Tại sao lại là Minatsuki Chihiro?!"
Amuro dừng lại một chút, khó hiểu:
"Em nói gì vậy, Conan? Anh không hiểu."
"Anh đừng có đánh trống lảng! Minatsuki Chihiro... Cô ấy đâu có liên quan gì! Là các anh đã bày trò đúng không?!"
Amuro không đáp, chỉ là phủi tay, xoay người bước vào tiệm cà phê.
"Đứng lại!"
Lần này, cả Conan cũng ngây ngẩn. Cậu quay người lại, nhìn xem người đến là ai.
"Anh kia, anh có liên quan đến chuyện của Chihiro... là thật sao?!"
Kuroba Kaito hổn hển nói, một tay cũng chống vào thân cây, miễn cưỡng đứng thẳng.
"Cậu là..?"
"Tôi là ai anh không cần biết!" Hắn gằn giọng nói: "Mặc kệ các người có âm mưu gì... Đến cuối cùng, cũng đừng mong thành công!"
Hoặc là nói.. cũng đừng mong an ổn rút lui!
Giống như nghĩ đến cái gì, Kuroba Kaito liếc xéo Amuro một cái:
"Hắn sẽ không để yên đâu, anh ta cũng vậy, tên kia cũng thế."
"Hắn", "anh ta" và "tên kia" là ai, Conan không biết.
Nhưng trực giác, đó không phải là người tốt là được.
Lời của cậu thiếu niên này... Ngược lại, giống như một lời cảnh báo...
Kaito quay đầu nhìn Conan, đầy ẩn ý nói:
"Cậu nhóc thám tử, lần này cũng đừng nhiều chuyện xen vào... Chihiro bị ám hại, để rồi xem..."
Trong óc hiện lên khuôn mặt của ba người, Kuroba Kaito lui về sau, chậm rãi rời đi.
Chihiro....
"Bọn họ" hẳn là sẽ phát cuồng lên...
Còn "tên kia", liệu hắn...có chịu ra mặt không?
Dẫu sao, cậu cũng là... em gái của hắn mà, phải không?


Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn