Đọc truyện Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Chương 46



Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy đầu sắp phát nổ tới nơi, quả nhiên thế giới song song thật không thích hợp với đầu óc một nhân vật nhỏ như nó.

“Ngươi làm sao vậy?” Cơ Khang lo lắng hỏi Ngân Tiểu Tiểu vẻ mặt rối rắm.

“À, ta không sao.” Ngân Tiểu Tiểu thay thái độ đoan chính, ngẩng đầu ưỡn ngực cố gắng khiến mình nhìn càng thêm uy vũ hùng tráng một chút, đáng tiếc thất bại, haiz, quả nhiên thân cao của mình bây giờ đã không thể so với nhân loại, sao ta có thể càng sống càng lùn vậy chứ!

Cơ Khang lại cười khẽ một tiếng, sau đó hơi hơi cong thắt lưng, nhìn Ngân Tiểu Tiểu đứng thằng thân mình: “Ta mang ngươi đến bàn đá được không?”

Ngân Tiểu Tiểu nhìn ánh mắt mỉm cười trước mắt mình, bị mê phải gọi là thần hồn điên đảo, quân tử như ngọc cũng chỉ như thế, vì thế Ngân Tiểu Tiểu ngốc ngốc gật gật đầu, đợi cho Cơ Khang dùng tay nâng thân mình Ngân Tiểu Tiểu…lên, Ngân Tiểu Tiểu mới tỉnh táo lại từ trong trạng thái mơ hồ, sau đó mặt liền đỏ thẫm.

Mọi người đều biết, xà không mặc quần áo ! Cho dù là độc xà bộ tộc có trí tuệ cũng không mặc quần áo ! Mà đặt người và xà ra so sánh cùng nhau, làn da người so với vảy xà, nếu như nói làn da người có thể cảm ứng được mọi thứ bên người không như nhau, như vậy nói cách khác, vảy xà cũng có thể cảm ứng được đụng chạm từ ngoại giới, mà sau khi Ngân Tiểu Tiểu cảm giác được lòng bàn tay Cơ Khang mềm mềm, liền thẹn thùng, ai nha nha, đây là tiếp xúc da thịt sao, làn da Cơ Khang thật tốt nha, sờ trên người có cảm giác thật tốt!

Khụ khụ, Mặc Lão Đại, ta có thể nói vợ ngươi đang tiếp xúc thân mật với người khác sao?

Cơ Khang đương nhiên thấy được mặt xà Ngân Tiểu Tiểu trong tay mình biến thành màu đỏ, nhưng Cơ Khang chắc chắn không nghĩ đối phương là vì tiếp xúc da thịt với mình mà ngượng ngùng!

Cơ Khang thật cẩn thận bỏ Ngân Tiểu Tiểu lên bàn đá, sau đó ngồi ở trên ghế đá trước bàn.

Ngân Tiểu Tiểu thẹn thùng nhìn chung quanh để phân tán lực chú ý của mình. Bàn đá ở phía trước bên phải giường lớn, có bàn đá ghế đá, còn có một hành lang kéo dài ra phía sau, mà dù bàn đá ghế đá hay là hành lang dài, đều là làm bằng Ngọc Thạch vô cùng xa hoa. Trụ ngọc thạch trên hành lang dài điêu khắc nhiều hình ảnh nhị long nô đùa, không phượng không loan, nhưng mà Ngân Tiểu Tiểu nhớ rõ Cơ Khang đã đại hôn rồi. Xà nhà phía trên hành lang dài khắc rất nhiều, có hoa cỏ bướm cá, dị thú quý hiếm, ít nhất Ngân Tiểu Tiểu thấy được rất nhiều thứ mình chưa bao giờ thấy qua, xem ra mấy ngàn năm thời gian đã xảy ra biến đổi rất lớn.

Thật vất vả khôi phục lại bình thường, rốt cục Ngân Tiểu Tiểu cũng dám nhìn thẳng Cơ Khang một lần nữa, nhìn thấy khuôn mặt Cơ Khang từ khi mới gặp đến giờ luôn luôn ôn hòa, Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn không cảnh giác Cơ Khang, hơn nữa hảo cảm tăng nhiều hơn, nói cái gì cũng không có chỗ băn khoăn: “Cơ Khang, người trên giường là ngươi?”

Trong chủ mộ thất chỉ có một cái giường, trên giường cũng chỉ có một người, Cơ Khang đương nhiên biết Ngân Tiểu Tiểu hỏi gì, cũng may Cơ Khang người này trời sanh tính tình bình thản, mà nói lại cũng đã trải qua mấy ngàn năm, cho dù lúc trước không bình thản cũng bị thời gian mài dũa góc cạnh sạch sẽ, cho dù đối diện với mình đã chết, nói ra cũng vô cùng bình thản: “Là ta. Bây giờ ngươi thấy được là hồn phách của ta, ngô, cũng là quỷ trong miệng thế nhân.”

Ngân Tiểu Tiểu trộm thở nhẹ ra, nếu nói phải lực chọn hồn phách và thi thể, Ngân Tiểu Tiểu nguyện lựa chọn Cơ Khang là hồn phách, mặc dù nói hồn phách hay thi thể Ngân Tiểu Tiểu đều thấy qua, nhưng không có mùi xác thối không có ruồi bọ không có xương cốt nhìn cũng đẹp hơn một chút.

Nói như thế nào Cơ Khang cũng từng là nhân vật quân vương, trong lòng Ngân Tiểu Tiểu đếm bảng cửu chương, Cơ Khang nhìn thấu cũng không nói rõ, nhưng lại nói: “Muốn đi xem xác chết của ta hay không?”

Đầu Ngân Tiểu Tiểu lắc như trống bỏi: “Không cần không cần, ta ở trong này nhìn ngươi thì tốt rồi, giống nhau giống nhau.”

Cơ Khang hé miệng cười, cầm lấy Ngân Tiểu Tiểu liền đi đến giường bên kia, Ngân Tiểu Tiểu loạn múa giãy dụa ở trong tay Cơ Khang một trận, nhưng từ động tác Cơ Khang xốc sa mỏng lên có thể nhìn ra, Ngân Tiểu Tiểu thất bại, cũng đúng, dù sao Cơ Khang cũng là quỷ, không nói đến khí lực Ngân Tiểu Tiểu không sánh bằng một con quỷ, nhưng chỉ sợ nọc độc của Ngân Tiểu Tiểu cũng không có tác dụng gì.

Sa mỏng bị Cơ Khang vén lên, Ngân Tiểu Tiểu Nhất vừa kêu a a a vừa cố gắng duỗi thẳng cổ lên phía trên giường nhìn không chớp mắt, đáng tiếc Ngân Tiểu Tiểu chỉ có thân mình dài nhỏ nhất định không có khả năng đấu lại hồn phách Cơ Khang có được hai tay mà khí lực lại còn rất lớn, chỉ thấy Cơ Khang dùng một bàn tay ép đầu Ngân Tiểu Tiểu xuống, đầu Ngân Tiểu Tiểu lại không thể kháng cự càng ngày càng thấp càng ngày càng thấp, theo xu thế này thì rất nhanh có thể thấy được thứ trên giường, bây giờ Ngân Tiểu Tiểu thật hận xà không có mí mắt , nếu có ít nhất có thể nhắm mắt lại được chứ!

Mặt xà Ngân Tiểu Tiểu trắng như tờ giấy, tính toán một cái, phía dưới có nhiều bộ xương cốt lắm, ngày hôm nay mình liền bất chấp giá nào ! Xem liền xem đi! Ngân Tiểu Tiểu anh dũng hy sinh dùng tinh thần không biết sợ nhìn về phía xác chết trên giường, kết quả lọt vào tầm mắt không phải là xác ướp trong tưởng tượng, mà là Cơ Khang thực bình thường đang ngủ, trên mặt thậm chí còn hồng hào.

Ngân Tiểu Tiểu cố gắng mở lớn mắt hơn nữa, vẻ mặt ngạc nhiên: “Chẳng lẽ ngươi trở thành quỷ rồi còn có kĩ năng giữ xác chết ngươi không thối rửa? Trời ạ, đây thật không thể tưởng tượng nổi! Í? Trong miệng ngươi có phải ngậm cái gì hay không?”

Ngân Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn Cơ Khang liền thấy được Cơ Khang thần sắc phức tạp, nghe được câu hỏi của mình, đáp: “Ta nào có kĩ năng lớn như vậy? Ngươi có thấy quỷ nào có thể bảo tồn thi thể của mình sao?” Cơ Khang dừng, lại nói, “Ngươi nói đúng, trong miệng ta quả thật ngậm một thứ, đó là một viên trân châu.”

“Trân châu?” Ngân Tiểu Tiểu kinh ngạc nói, “Thế gian thật đúng là có viên trân châu như vậy? Có thể bảo tồn thi thể không thối rữa?”

Cơ Khang trầm mặc một hồi mới nói: “Viên trân châu như vậy bình sinh ta cũng chỉ gặp một viên, tên Quỷ Giao Ngư, có thể giữ thân thể vĩnh tồn.”

“Nào chỉ có vĩnh tồn? Nói ngươi đang ngủ còn có người tin! Chức năng này quá cường đại rồi đi! Ta nghe nói có một thứ cũng có thể bảo trì tốt thân thể, nhưng thi thể kia á, chậc chậc, liếc mắt một cái liền nhận ra đó là một cổ thi thể! Nào có như cái này, Quỷ Giao Ngư ngươi nói thần kỳ như thế?”

“Quỷ Giao Ngư này quả thật thần kỳ.” Cơ Khang thở dài, “Nhưng nguyên nhân cầm tù ta, Quỷ Giao Ngư này cũng chiếm đại bộ phận.”

“À.” Ngân Tiểu Tiểu cái hiểu cái không gật gật đầu, hơn nữa cảm giác nghe qua Quỷ Giao Ngư này ở nơi nào, “Nói thật, tên viên trân châu này thật sự là rất, ừm, quái dị.”

“Thật ra Quỷ Giao Ngư này không phải đồ vật của Đại Chu, mà là của Quỷ Phương Đồ Đằng, là thứ quan trọng nhất của quỷ phương.”

“Quỷ Phương?” Ngân Tiểu Tiểu chần chờ nói, “Có phải Quỷ Phương quốc kia không? Là một dân tộc thiểu số, ta nhớ ở Thương Triều có ghi lại.”

Ngân Tiểu Tiểu sở dĩ biết Quỷ Phương là vì một phó giáo sư khoa lịch sử ở trường đại học, họ Tần, tất cả mọi người gọi ông ta là Tần giáo sư, Ngân Tiểu Tiểu đi dự thính nhiều nhất đúng là môn sử Trung Quốc cổ đại của ông, nguyên nhân là những khóa khác Ngân Tiểu Tiểu chuồn học (… ), không có nguyên nhân đặc thù gì khác, mà Tần giáo sư này thích nhất là tìm kiếm chuyện thần bí của một ít dân tộc thiểu số, nói ví dụ như Đồ Đằng thần linh gì gì, hơn nữa phương hướng nghiên cứu cũng tương đối đặc biệt, nói ví dụ như Đồ Đằng, nếu nhân viên nghiên cứu khoa học xác định thời viễn cổ sức lực của con người rất nhỏ yếu, thông thường Đồ Đằng đều là thứ con người không thể chiến thắng. Nhưng Tần giáo sư lại cảm thấy một vài dân tộc thiểu số Đồ Đằng không phải như thế, có lẽ nói Tần giáo sư thừa nhận có vài lực lượng thần bí tồn tại, mà Quỷ Phương, Tần giáo sư từng nói qua.

Theo tư liệu lịch sử ghi lại, dân tộc thiểu số Quỷ Phương tồn tại ở thời Thương Chu, sau thời Chu đến thời xuân thu Lưỡng Hán, tộc người này lấy tên khác xuất hiện trong sử sách, thậm chí còn ghi lại có gặp những dân tộc này vào thời cận đại, nhưng trên lớp học Tần giáo sư, Tần giáo sư cứ phán đoán Quỷ Phương đã bị diệt vong thời Chu, vì sao Tần giáo sư khẳng định Quỷ Phương đã diệt vong như vậy? Theo như lời Tần giáo sư nói, “Quỷ Phương” xuất hiện sau thời Tây Chu đã đánh mất thứ quan trọng nhất của dân tộc thiểu số, Tần giáo sư không thừa nhận tộc người như vậy là quỷ phương.

Tần giáo sư nói nhiều như vậy ở trên lớp học làm Ngân Tiểu Tiểu nảy sinh hứng thú với Quỷ Phương, hết khóa từng tìm kiếm tư liệu về Quỷ Phương mấy lần, tư liệu ít ỏi không có mấy, hơn nữa đều là sơ lược, điều này làm cho Ngân Tiểu Tiểu càng thêm hứng thú với Quỷ Phương, chỉ bằng những tài liệu này thì không có cách nào nhìn ra chỗ thần bí của dân tộc Quỷ Phương, mà chỗ Tần giáo sư nhất định có nhiều tư liệu liên quan đến Quỷ Phương hơn, vì thế Ngân Tiểu Tiểu đi tìm Tần giáo sư.

Tần giáo sư thật thích Ngân Tiểu Tiểu sinh viên dự thính này, khoa lịch sử nha, trên lớp học không nghe giảng bài là mười phần mười, mà mỗi lần Ngân Tiểu Tiểu đến nghe giảng bài tương đối nghiêm túc, hơn nữa Ngân Tiểu Tiểu thường xuyên hỏi một vài vấn đề, hay qua lại hai người cũng quen biết cho nên khi Ngân Tiểu Tiểu đến, Tần giáo sư liền khẳng định Ngân Tiểu Tiểu tới hỏi về vấn đề Quỷ Phương, điểm này có thể lấy ánh mắt phát sáng của Ngân Tiểu Tiểu khi nghe về Quỷ Phương ở trên lớp học làm chứng.

Đối mặt với nghi vấn của Ngân Tiểu Tiểu, Tần giáo sư ném cho Ngân Tiểu Tiểu một tấm hình.

Trong tấm ảnh là một lô đỉnh, một lô đỉnh chín chân, càng làm cho Ngân Tiểu Tiểu không rét mà run là, cái lô đỉnh chín chân này là do xương cốt làm thành, còn làm bằng xương cốt gì… Ngân Tiểu Tiểu không biết, mà mục đích Tần giáo sư đưa ảnh chụp cho Ngân Tiểu Tiểu xem là đọc văn tự ghi trên đỉnh… Thực đáng tiếc Ngân Tiểu Tiểu xem không hiểu.

Tần giáo sư đương nhiên biết Ngân Tiểu Tiểu xem không hiểu chữ phía trên, thấy Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nghi hoặc nhìn mình, giảng dạy nói : “Trên Đỉnh ghi lại: Võ Đinh cửu quỵ trường bạo, giết ba nghìn đồng nam đồng nữ, đúc cửu đỉnh tế sống, cho đến khi trời giáng mưa máu chảy thành biển máu, Quỷ Phương Đồ Đằng nhảy vào bên trong tự tử, tai hoạ mới yên.” Tần giáo sư lại nói, “Năm thứ mười hai Võ Đinh vương dụng binh đánh Quỷ Phương lần thứ ba, Quỷ Phương mang Quỷ Phương Đồ Đằng ra, Võ Đinh đại bại, Võ Đinh đúc Cửu Mục Vương đỉnh mới ngăn được Quỷ Phương Đồ Đằng, từ đó về sau không dám dụng binh với Quỷ Phương. Quỷ Phương Đồ Đằng là Quỷ Giao Ngư, nghe nói Quỷ Giao Ngư có thể giữ thân thể vĩnh tồn.”

Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu thất thanh kêu lên: “Ngươi nói đây là Quỷ Giao Ngư? Đồ Đằng của Quỷ Phương kia? Thế mà lại ở trong này?”

Cơ Khang kỳ quái nhìn Ngân Tiểu Tiểu, rõ ràng mình đã nói về Quỷ Giao Ngư rất lâu , Ngân Tiểu Tiểu giờ mới kịp phản ứng, thật sự không biết nói như thế nào mới tốt: “Ừ, cuộc chiến ta xuất chinh trên bích hoạ là đi tấn công Quỷ Phương.”

“Vì lấy được Quỷ Giao Ngư sao?”

“Đúng vậy, thân mình Vương Chu Thành phụ vương ta càng ngày càng không tốt, cố tình còn muốn trường sanh bất lão bất tử, nghe nói Quỷ Phương Đồ Đằng có thể giữ thân thể vĩnh tồn liền phái ta tấn công Quỷ Phương cướp lấy Quỷ Giao Ngư, chỉ tiếc Quỷ Giao Ngư chỉ có thể khiến thân thể vĩnh tồn, mà không thể giữ linh hồn bất diệt, cuối cùng phụ vương vẫn đã chết, Quỷ Giao Ngư cũng chỉ có thể chôn cùng ông.”

Nói thật, bây giờ Ngân Tiểu Tiểu càng ngày càng không hiểu, Quỷ Giao Ngư chôn cùng Chu Thành Vương, vậy tại sao lại xuất hiện chỗ Cơ Khang? Quỷ Phương Đồ Đằng có lực lượng lớn như vậy vì sao lại bị Cơ Khang cướp lấy? Còn có, Quỷ Phương thật sự bị diệt sạch thời Tây Chu sao? Nghĩ tới nghĩ lui, ý nghĩ Ngân Tiểu Tiểu bị cố định trên người thiếu niên âm, không, thiếu niên âm hiểm này hẳn là Cơ Chiêu! Lúc trước Cơ Khang tấn công Quỷ Phương cướp lấy Quỷ Giao Ngư, mà sau khi Cơ Khang chết, Cơ Chiêu lại tấn công Quỷ Phương là vì sao? Mà hình ảnh trên bích hoạ làm Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy có lẽ Quỷ Phương là bị Cơ Chiêu tiêu diệt ? Còn có kim tự tháp đầu người cùng núi xương cốt phía dưới mộ thất, có phải là người Quỷ Phương hay không?

“Thiến niên ta thấy ở bích hoạ bên ngoài hẳn là Cơ Chiêu đi, y không phải cũng đi tấn công Quỷ Phương sao?”

Nhắc tới Cơ Chiêu, mặt Cơ Khang lập tức chìm xuống, rất rõ ràng không muốn nhắc tới Cơ Chiêu, chỉ nói: “Là y, Cơ Chiêu là đệ đệ cùng phụ cùng mẫu với ta, sau khi ta chết, y thật là có đi tấn công Quỷ Phương, lăng mộ này cũng là y xây dựng. Được rồi, Tiểu Tiểu ngươi tiến vào cũng đã hai ngày, con rắn bên ngoài cũng chờ ngươi hai ngày, ngươi đi ra ngoài trước đi.”

Ngân Tiểu Tiểu à một tiếng, thấy sắc mặt Cơ Khang khó coi cũng biết bây giờ tâm tình của hắn không tốt, Ngân Tiểu Tiểu cũng không muốn biết chọc giận một con quỷ sẽ có hậu quả gì, đành phải nói : “Vậy ta còn có thể đến nữa sao?”

“Có thể chứ, ngươi thường xuyên đến còn có thể làm bạn với ta.”

“Vậy Hắc Thán… là con rắn bên ngoài đó, cũng có thể tiến vào sao?”

Cơ Khang do dự một chút nói : “Đương nhiên có thể, lần sau ngươi và nó có thể cùng nhau lại đây.”

Ngân Tiểu Tiểu hài lòng: “Được rồi, lần sau ta lại đến.” Sau đó nhìn về phía cửa đá đóng kia, “Ta đi ra như thế nào bây giờ?”

Cơ Khang quăng ống tay một chút rồi mỉm cười nói: “Bây giờ không phải có thể đi ra ngoài rồi sao?”

Ngân Tiểu Tiểu tập trung nhìn lại, thì ra lổ nhỏ kia lại xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn