Đọc truyện Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Chương 18



“Cha, không có chuyện gì đâu, lần trước đi chơi với bọn Lam Nhất Nhất Tiểu Tiểu cũng như vậy.” Chỉ cần là nơi có náo nhiệt nhất định không thiếu được Hoa Tiểu Ngũ.

Hoa Tiểu Hoa thật vất vả mới hòa hoãn sắc mặt lại bị Hoa Tiểu Ngũ nói cho đen lại, thì ra đây còn không phải lần đầu tiên Ngân Tiểu Tiểu ngâm mình trong nước! Lần trước mà thật sự xảy ra chuyện gì, bên người ngay cả một đại xà cũng không có thì Tiểu Tiểu làm sao bây giờ?

“Lúc ấy ta ở ngay không xa trông Tiểu Tiểu, cha đừng lo lắng.” Ngân Tiểu Tứ biết vấn đề bây giờ, đi lại giải thích cho Hoa Tiểu Hoa.

Hoa Tiểu Hoa vẫn biết Tiểu Tứ này, trừ có đôi lúc hơi thần kinh (… ) vẫn có thể tin được, huống chi nói thế nào chuyện lần trước đã qua, Tiểu Tiểu cũng không xảy ra chuyện gì, bây giờ mà bới móc quả thật có chút chuyện bé xé ra to, nghĩ đến đây Hoa Tiểu Hoa cũng buông xuống một nửa tâm: “Ngân Tiểu Tiểu, sau này ngươi còn dám làm chuyện nguy hiểm gì, cẩn thận ta giam lỏng ngươi trong sơn động, cho ngươi ra không được!”

… Ngân Tiểu Tiểu hỗn độn, rắn mà cũng biết từ giam lỏng này? !

“Ngân Tiểu Tiểu ngươi có nghe hay không!” Hoa Tiểu Hoa nhìn ra Ngân Tiểu Tiểu xuất thần, quất một đuôi về phía đầu Ngân Tiểu Tiểu.

“… Đã biết.” Ngân Tiểu Tiểu uất ức trả lời, rất đau được chứ, nhưng mà nhìn Hoa Tiểu Hoa bây giờ đang nổi nóng, mình vẫn không nên phản kháng mới tốt.

Ngân Tiểu Tiểu dưới sự giám thị của Hoa Tiểu Hoa xuống sông lại, đem nửa thân trên lộ ra khỏi mặt nước, hơi có chút lấy lòng nhìn thấy Hoa Tiểu Hoa.

Hoa Tiểu Hoa lo lắng nhìn nửa ngày, cuối cùng xác định Ngân Tiểu Tiểu vẫn thực an toàn, liền gọi Ngân Tiểu Tứ tới: “Tiểu Tứ, trông kỹ Tiểu Tiểu.”Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

“…” Ngân Tiểu Tứ thực buồn bực, tại sao lại là ta.

Sau đó Hoa Tiểu Hoa liền đi tìm thức ăn , Ngân Đại Bạch lấy lòng đi theo sau Hoa Tiểu Hoa.

“Tiểu Hoa, hôm nay ngươi muốn ăn cái gì?” Ngân Đại Bạch ở phía sau Hoa Tiểu Hoa một bước, cười híp mắt hỏi.

Hoa Tiểu Hoa không nói chuyện.

“Tiểu Hoa, ta giúp ngươi đi săn được không?”

Hoa Tiểu Hoa vẫn đi phía trước.

“Tiểu Hoa, ngươi đừng tức giận được không?”

…Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

“Tiểu Hoa Tiểu Hoa, ta…”

“Ngươi có thể câm miệng hay không!” Hoa Tiểu Hoa dứt khoát ngừng lại, nghiêng người hung hăng nhìn Ngân Đại Bạch, “Ngươi có biết mình thực ầm ĩ không hả? Hả?”

“… Tiểu Hoa.” Ngân Đại Bạch đáng thương áp sát vào Hoa Tiểu Hoa, chìa xà tín liếm liếm khóe miệng Hoa Tiểu Hoa, “Là ta sai, tha thứ ta được không?”

Mặt Hoa Tiểu Hoa nháy mắt liền đỏ, hơi có chút nghiến răng nghiến lợi quát: “Ngân Đại Bạch ngươi động dục có thể nhìn trường hợp hay không!”

Ngân Đại Bạch vô tội trừng lớn xà nhãn nhìn Hoa Tiểu Hoa.

… Cuối cùng vẫn là Hoa Tiểu Hoa bại trận: “Ta cho ngươi biết Ngân Đại Bạch, chắc chắn chắc chắn không có lần sau! Nếu có lần sau, ngươi đừng mong ta để ý ngươi nữa!”

Ngân Đại Bạch nghe người yêu nói mạnh bạo kì thực lượng không khí không đủ, cười rất vui vẻ, Tiểu Hoa tha thứ mình, nhịn không được lại đến gần hôn nhẹ khóe miệng Hoa Tiểu Hoa.

“Ngân Đại Bạch ngươi đủ chưa!” Hoa Tiểu Hoa tiếp tục quát, “Còn không mau đi tìm đồ ăn cho ta!”

Ngân Đại Bạch nhận lệnh, tâm tình tốt đi tìm con mồi .

… Ừ, đúng vậy, từ lúc Hoa Tiểu Hoa ở chung với Ngân Đại Bạch, đại đa số thức ăn của Hoa Tiểu Hoa đều là Ngân Đại Bạch bắt, đó cũng là một cách thể hiện tình yêu —— đây là Hoa Tiểu Hoa nói.

Thừa dịp Ngân Đại Bạch đi săn, Hoa Tiểu Hoa tìm một nơi gần đóbắt đầu phơi nắng, ai nha nha, thật là sung sướng, Hoa Tiểu Hoa thoải mái nói rì rầm (… Đây là heo sao? ), cuộc sống của xà thật sự là hưởng thụ, xà có bạn đời thật sự là hạnh phúc. Nhưng mà, Hoa Tiểu Hoa trừng mắt nhìn không trung, ừ, nhất định không thể để cho bọn nhỏ phát hiện thức ăn của mình đều do Đại Bạch bắt, rất ảnh hưởng hình tượng của mình! Hoa Tiểu Hoa ôm định chủ ý không cho ấu xà biết mà lười nhác, nói đến cùng cũng là vì mặt mũi mà thôi…

Hoa Tiểu Hoa phơi đến buồn ngủ thì Ngân Đại Bạch đã trở lại, rất rõ ràng, Hoa Tiểu Hoa chắc chắn không có khả năng để bụng đói mà ngủ, ba hai phát đã nuốt hết thức ăn Ngân Đại Bạch mang về, Hoa Tiểu Hoa lại nằm tại chỗ tiếp tục phơi nắng ngủ.

Ngân Đại Bạch cũng nắm chặt thời gian ăn cơm, sau đó tiến đến bên người Hoa Tiểu Hoa, dùng miệng rắn hôn miệng rắn của Hoa Tiểu Hoa một chút, Hoa Tiểu Hoa mơ mơ màng màng cũng không quản Ngân Đại Bạch chiếm tiện nghi của mình.

Ngân Đại Bạch rất vui vẻ, điều này chứng minh Tiểu Hoa hoàn toàn tha thứ cho mình!

Ngân Đại Bạch đem đầu rắn dán chặt lấy đầu rắn của Hoa Tiểu Hoa, cái đuôi quấn mấy vòng lấy cái đuôi của Hoa Tiểu Hoa cái, yên yên tâm tâm cùng Hoa Tiểu Hoa ngủ.

Hai đóa hoa nở trên một nhánh, bên này Ngân Đại Bạch cùng Hoa Tiểu Hoa ngọt ngào như mật, bên kia mấy ấu xà đã ngủ dưới ánh mặt trời, vốn là một cảnh rất đẹp lại bị một trong mấy cái ấu xà phá hủy, cẩn thận nhìn thì ra là có một ấu xà ở nơi đó lăn qua lộn lại không biết đang làm cái gì.

Ngân Tiểu Tiểu nằm ở trong sông phải nói là mát mẻ, bốn phía im lặng khiến Ngân Tiểu Tiểu cũng nhịn không được ngáp một cái, Ngân Tiểu Tiểu lại cọ xát thân mình hướng lên trên bờ, thuận tiện tránh ở trong bóng của một tảng đá nhỏ muốn ngủ một giấc.

Ngân Tiểu Tiểu đang mơ hồ lại bị động tĩnh bên cạnh đánh thức, không đợi mở mắt thành công, đã bị một thân mình mềm mềm hơi nóng đụng phải.

Ngân Tiểu Tiểu hoảng sợ, tập trung nhìn vào chỗ mới bị động vào kia… Là Hoa Tiểu Ngũ.

“… Ngươi không ngủ được sao?”

“Tiểu Tiểu, ta ngủ không được.” Hoa Tiểu Ngũ ai oán đến mức đỉnh đầu Ngân Tiểu Tiểu run lên.

Nhưng điều này cũng làm cho Ngân Tiểu Tiểu nhớ lại nguyên nhân Hoa Tiểu Ngũ ngủ không được, nói đến cùng không phải vì hai ngày nay làm việc nghỉ ngơi không bình thường sao.

Điều này làm cho Ngân Tiểu Tiểu khó xử , Hoa Tiểu Ngũ ngủ không được mình cũng không có cách nào: “Vậy… Ngươi muốn thế nào?”

“Tiểu Tiểu, chúng ta đi thám hiểm đi?” Hoa Tiểu Ngũ nghe thấy Ngân Tiểu Tiểu hỏi mình, bật người hưng phấn mà đưa ra yêu cầu.

Ngân Tiểu Tiểu nghi ngờ nhìn chằm chằm Hoa Tiểu Ngũ đang hưng phấn, người này có phải đã sớm dự mưu đúng không?

“Hay là thôi đi, trước khi cha đi không phải đã nói chúng ta không được rời khỏi nơi này sao?” Ngân Tiểu Tiểu lại nói, “Hơn nữa, ta sợ nóng ngươi cũng biết mà, bây giờ ánh mặt trời chói chang như vậy, ta không muốn đi với ngươi.”

Hoa Tiểu Ngũ bĩu môi, rõ ràng mất hứng.

Ngân Tiểu Tiểu trợn mắt ở trong lòng, nói thầm, còn không vui sao, ngươi có mất hứng ta cũng sẽ không theo ngươi đi thám hiểm !

“Hoa Tiểu Ngũ, trở về ngủ.”Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

Thanh âm đột nhiên xuất hiện khiến Hoa Tiểu Ngũ cùng Ngân Tiểu Tiểu giật nảy mình.

Hai rắn cùng nhau quay đầu nhìn lại, thì ra là Ngân Tiểu Tứ.

“… Tứ ca, sao ngươi lại tới đây?” Hoa Tiểu Ngũ chột dạ hỏi.

Ngân Tiểu Tứ khẽ hừ một tiếng: “Ngươi vừa mới nói gì với Tiểu Tiểu ta đều nghe thấy, nếu ngươi không muốn ta nói chuyện này cho cha thì quay trở về ngủ ngay!”Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

Vì thế Hoa Tiểu Ngũ uất ức theo sau Ngân Tiểu Tứ đi rồi.

… Nói đến cùng, Ngân Tiểu Tứ cũng là một con rắn biết mách lẻo!
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn