Đọc truyện Cô Mãi Là Người Em Yêu

Chương 17



Chợt cô đang đi thì bị bàn tay kéo lại gần " Ai nói là ghét? ai nói là không thương hả? lúc nảy ai bơ em đó sao không nói đi " nó ôm cô vào lòng " Em mới là nghĩ cô không còn thương em thì có đó! lúc nảy em bị vậy mà cô không một chút thương xót nào mà ánh mắt lại lạnh tanh, biết em đau lòng lắm không " siết chặt cô vào lòng hơn
May là đây là chổ khuất và ít người nhất trong sân trường nên không có thấy cảnh một người ôm một người hơi bị ái mụi
" Tại lúc sáng có người chọc giận tui đó nên cho ăn bơ lại thoi " cô giận dỗi bĩu môi
" Em chỉ giỡn thoi mà đừng  có giận nữa nha cô xinh đẹp " Vừa ôm cô sau lưng nó vừa lắc lắc làm cô đỏ mặt e thẹn
" Được rồi đừng lắc nữa! mà buông cô ra đi có người thấy bây giờ này "
" không chịu đâu muốn ôm rồi "
" Buông ra đi chiều qua nhà cô muốn ôm bao nhiêu thì ôm được chưa "
Nó nghe vậy thì hí hửng buông cô ra rồi xoay người cô lại rồi hôn lên môi cô một cái rõ kêu rồi bỏ chạy lấy người làm cô đứng đó không hiểu kịp những gì đã xảy ra  , đến khi hiểu ra thì cái người mang tội đồ đó chạy mất dạng rồi.
====================================
Tiết cuối cùng cũng đã hết và mấy đứa trong lớp cũng về gần hết thì nó mới lết xác ra khỏi lớp để về chuẩn bị chiều học thể dục:)) tuy tiết học thể dục thoải mái cũng để cho nó thả thính gái nhưng sáng giờ đủ chuyện làm nó hết sức mệt mỏi, mới bước ra nhà xe thì thấy cô dắt xe ra khỏi bãi xe thì galang vọt lẹ lại dắt xe ra dùm cô:
" Để em dắt dùm cho cô! em dắt xe khỏi mấy chổ này hay lắm không trầy không ăn tiền  ý lộn không trầy đâu " nó cười gì hì hì nhìn cô đang liếc nó
" Ờ tranh dắt mà dắt trầy là coi cừng cô nha EM " từ Em được cô nhấn mạnh từng chữ
" Cứ tin tưởng ở em! "
Sau khi nó dắt xe cô ra từ bãi giữ xe thì nó dắt xe đi thẳng ra cổng trường luôn còn cô thì cứ để nó dẫn ra vì hiểu nó đang muốn galang đây mà, ra tới cổng trường thì nó dựng chân chóng xe xuống rồi lấy nón bảo hiểm đội lên  cho cô.
" Chiều nay cô có dạy không " nó vừa cài quay nón vừa hỏi
" Chiều có tiết 3 vs tiết 4 à  "
" Vậy hả! vậy thoi cô về đi chiều có duyên ta sẽ tái ngộ " nó cười rồi đi vào trường để dắt xe để về
Cô đành nhìn nó đi vào trong trường làm cô vừa cô vừa cười vừa lắc đầu vì không hiểu sao lại yêu một đứa ngoại mặt thì lạnh lùng mà trong lòng thì ấm áp như vậy mà còn lâu lâu lầy không chịu nổi =)))))
Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn