Đọc truyện Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 91: Chương 91





Mọi người đứng trên đài cao không quá 1 giờ giờ, liền thấy xa xa có một mảng đen kịt đang từ từ di chuyển đến đây.
Từ Anh không nhìn chúng, cậu cứ cảm thấy có một con tang thi tinh thần cao cấp đang quan sát cậu.
" Anh ứng phó chúng, em phải nhanh chóng tìm ra nó mới tiêu diệt được chúng..."
Cậu chỉ nói thế, Thiên Tuấn liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.
" Được, chuyện ở đây cứ giao cho anh.
Em cũng phải cẩn thận.
Không được ỷ mạnh có biết không.."
" Em biết rồi, anh cũng cẩn thận..."
" Ừm...!Em đi đi..."
Từ Anh xoay người, cậu đi đến một trạm cao nhất mà trước đó cậu đã nhờ người chuẩn bị cho mình.
Đến nơi Từ Anh nhắm mắt ngưng thần, tập trung tinh thần lực bắt đầu dò xét xung quanh, men theo khí tức kia truy đuổi để tìm ra vị trí của nó.
Con tang thi kia cũng sử dụng biện pháp như cậu.
Hai truy đuổi quyết liệt, nhưng cả hai thực lực chẳng thua kém bao nhiêu nên quá trình không hề đơn giản chút nào.
Ở bên kia Thiên Tuấn và mọi người cũng không hề rảnh rỗi.
Có quá nhiều tang thi kéo đến đây, nhìn số lượng thì không tài nào đếm hết.
Nhóm đi đầu tấn công, đến khi kiệt sức thì lui về phía sau hấp thu tinh thạch bổ sung năng lượng.
Nhóm kế tiếp lên thay, mỗi nhóm đều có cả dị năng lẫn người không có dị năng.
Cứ như thế thế luân phiên nhau đến gần sáng mà số lượng tang thi ngoài kia vẫn còn đông nghịt.
" Sao mà nó lại kéo đến đây nhiều thế không biết.."
" Chúng ta phải mau tìm cách, cứ như thế này thì sẽ không trụ được lâu.."
"..........."
"......."
Người một câu mà cảm thán, nhưng cũng không vì thế mà buông lỏng cảnh giác.
Thiên Tuấn nhìn tình hình trước mắt, lại ngó sang bên Từ Anh.
Từ khi bắt đầu đến giờ, anh thấy Từ Anh chưa hề di chuyển hay có phản ứng nào cả.
Không biết là cậu đã tìm ra con tang thi kia chưa hay là đang chiến đấu với nó.
Tinh thần lực anh mạnh, nhưng để đuổi theo thì không thể.
Chưa bao giờ Thiên Tuấn cảm thấy mình vô dụng như hiện tại, điều anh có thể làm bây giờ là phải bảo vệ căn cứ này bình yên.
Anh nhín ra phía xa, tang thi không ngừng kéo về phía này.
Anh phải nhanh chóng ngăn chúng lại mới được.
Suy nghĩ một lúc anh gọi Xuân Hi đến.
" Cô nhanh chóng tập hợp tất cả dị năng hệ thổ lại đây.
NGAY LẬP TỨC.."
" Rõ.." Cô đáp lời rồi nhanh chóng chạy đi.
" Bạch Ngôn chuẩn bị tất cả xe chiến có thể nghiền nát tang thi..."
" Rõ.." Bạch Ngôn nhanh chóng chạy đi.
Nói xong Thiên Tuấn nhanh chóng đi đến gặp lãnh đạo căn cứ để nói ra kế hoạch của mình.
Bọn họ nghe xong đều thấy đây là biện pháp tối ưu hiện tại nên nhanh chóng chuẩn bị.
Dị năng thổ và xe đã chuẩn bị xong hết, Thiên Tuấn đứng trước mặt mọi người lớn tiếng nói ra kế hoạch của anh.
" Bây giờ tôi sẽ mang theo dị năng hệ thổ đi ra ngoài kia.
Chúng ta sẽ cố dựng một bức tường đất tạm ngăn tang thi tiến vào khu an toàn...!Nhưng trong lúc dị năng thổ làm việc thì cần có người đánh tang thi cho họ và khi mở cửa căn cứ để đi ra thì tang thi sẽ có thể tiến vào.
Cho nên tôi cần có nhóm tiên phong đứng ra làm điều này.
Đây là nhiệm vụ khó mà có cơ hội sống sót quay về, cho nên tối không ép buộc mọi người.
Các người có 20 phút để lựa chọn.
Nhưng Bạch Thiên Tuấn tôi ở đây cam đoan, bất kỳ ai trong lần hành động này nếu không về được, Bạch Gia sẽ lo chu toàn cho thân nhân người đó đến cuối đời.."
Anh chỉ nói ngắn gọn nhưng đầy đủ thông tin cho người phía trước mặt.
Cả sân hiện im lặng không ai lên tiếng, ai cũng đang phân vân..
" Lão đại..
Tôi sẽ giữ cửa cho anh ra ngoài.." Thấy không ai lên tiếng Nghi Phàm bước ra xung phong đánh giữ cửa.
" Tôi sẽ đi theo lão đại, bảo vệ cho dị năng thổ.." Cảnh Liêm cũng xung phong.
" Các người nên nhớ lần này tôi sẽ không đảm bảo được an toàn cho ai hết.." Thiên Tuấn nhắc nhở.
" Nếu không ai đi, một lúc nữa thôi căn cứ sẽ bị đánh chiếm.
Đến lúc đó không chỉ mấy người chúng tôi chết mà là toàn bộ căn cứ.
Nếu đổi mạng chúng tôi cho bao nhiêu con người bên trong căn cứ này thì đã quá đủ rồi.
Lão đại..
Chúng tôi sẽ theo anh..." Mộng Nhiên không hề do dự, cô nói xong rồi bước lên một chiếc xe đội
Thấy một cô gái nhỏ nhắn nói lời quyết đoán như thế mọi người lại bừng tỉnh.
Giờ này rồi mà bọn họ còn ở đây lo được lo mất gì nữa chứ.
Nếu không nhanh chóng cản tang thi lại thì bên trong này sẽ không thể cầm cự được lâu nữa.
Mọi người nhìn nhau rồi nhanh chóng quyết định..
" Chúng tôi sẽ nghe theo Bạch thiếu, anh cứ sấp xếp đi.."
Thấy mọi người ai cũng khí thế hừng hực quyết tâm đến cùng Thiên Tuấn mới thở phào trong lòng, nhưng bên ngoài anh vẫn không thay đổi nét mặt.
Thiên Tuấn nhanh chóng cho Bạch Ngôn chuẩn bị để lên đường.
Anh phát cho mỗi dị năng một túi to tinh thạch đủ loại, bên cạnh đó trên xe cũng được trang bị thật nhiều vũ khí, bánh quy, nước suối.
Nước là lấy trong không gian, Từ Anh đã chuẩn bị từ khi mới vừa về đến căn cứ.
Sau ba mươi phút, một đoàn xe chuẩn bị đánh ra.
Mười lăm xe dẫn đầu sẽ dốc toàn lực để tiêu diệt tang thi để mở đường.
Bảo vệ cho đoàn xe ở giữa chở dị năng hệ thổ, mười xe cuối sẽ đảm bảo không cho một con tang thi nào lọt lưới đi vào bên trong cho đến khi cửa căn cứ được đóng lại.
Ở phía bên trong cửa cũng có sẵn đội ngũ phòng trường hợp bên ngoài không chóng lại được.
Một đoàn xe liều mạng đánh ra gần ba giờ mới có thể thành công đóng lại cửa căn cứ.
Nhưng như thế họ cũng chưa được nghĩ ngơi mà cuộc chiến bây giờ mới thật sự bắt đầu.
Tang thi nghe được mùi người sống liền điên cuồng mà tấn công.
Tài xế giữ vững tay lái, không màng tất cả tông thẳng vào đám tang thi trước mặt.
Người có dị năng thì dùng dị năng, người không có dị năng thì dùng vũ khí đánh trả quyết liệt.

Cư như thế đoàn xe vừa chạy đánh, một số tang thi chạy theo xe, một số vẫn tiến về căn cứ.
Phía trên đài quan sát, mọi người thấy đoàn xe như là một miếng thịt ngon, giũa lòng tang thi thì chỉ biết cố hết sức chóng trả, hy vọng đoàn xe có thể an toàn đi ra.
Bên trong căn cứ, những đứa trẻ có thể làm việc hay những người lớn tuổi cũng không có đi trốn mà họ nhanh chóng giúp đỡ xử lý vết thương, dọn dẹp hiện trường, nấu mấy nồi canh to cho mọi người thay phiên nhau uống.
Hiện tại thời tiết ban đêm rất lạnh mà càng về sáng lại càng lạnh.
Ban ngày khi gần trưa thì mới ấm dần lên rồi nóng rực đến chiều tối.
Cứ như thế mà tuần hoàn.
Có thể thời thế thay đổi, chỉ chưa đầy một năm mạt thế đến, những cậu ấm cô chiêu, những người trước nay chưa hề làm động móng tay thế mà biết tự thích nghi với hoàn cảnh.
Chỉ cần hướng dẫn một lần là tất cả có thể nhớ và tự giác được.
Từ Anh ngồi trên cao không hay biết về tình hình phía dưới, cậu bây giờ đang truy tìm theo khí tức kia.
Nhưng lần này không chỉ là đối thủ mạnh mà khí tức cũng rất lạ, nếu nói là tang thi thì khí tức này nhạt quá, nhưng nếu là con người thì sao lại có hơi thở của tang thi.
Nếu nói người kia giống cậu thì cũng quá miễn cưỡng đi.
Nếu là trước kia cậu sẽ không hề do dự mà liều mạng xông lên, nhưng hiện tạ đã biết tâm ý của anh.
Cậu lo lắng cho anh cũng hiểu được anh lo lắng cho cậu, còn có cả cha và chị gái.
Từ Anh không thể để người thân của cậu đau lòng vì cậu thêm lần nữa.
.........
(^_^) chúc cả nhà một ngày tốt lành....!!!!1.



Bạn đang đọc truyện tại NetTruyen.com.vn